NHẠO
Ôm cái uất hận ngàn năm, từng ấy mộng
Vừa tỉnh, anh mang dồn về biển
Trước mênh mang
chẳng biết mình nhỏ nhoi
Vết xe đổ
kềnh càng từ phía biển
Anh chẳng nghe, thêm hận xói lòng
Anh vẫn bước, con mắt không đằng trước
Đã quen rồi
thời khứ trung tâm
bằng đánh cắp và nước mắt kẻ...