• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Sắc Vàng Bão Giông

BaoLoc

Đạilývémáybay-88-trầnnão
Sáng mới mở mắt thấy tn " em lâu quá ko gặp, vẫn ở xứ Vũng chứ? Cuối tuần về cf nhé"
-ồ lâu quá nhỉ, Toàn đẹp trai lại về HT rùi hử? Em vẫn ở xứ Vũng, cuối tuần em về phải gặp lại xem t đẹp trai có còn đt như xưa ko chứ ;))
" Em lại quá khen rồi :D anh mới về lại HT cũng mong gặp lại em xem có còn còi cọt như xưa ko? về thì nhớ call anh nhé, rất mong gặp em"

Giữa buổi lại đt reo " em, em đang làm gì đó nhớ anh ko?
sao cứ phải gồng mình thế này nhỉ, nhớ hay ko? chẳng có gì, nhạt nhẽo với cảm xúc... 1 nụ cười như nắng .

Bao nhiêu người cứ lướt qua đời ta...nhưng lướt qua rồi mất hút, mất hút ko phải vì họ vô tâm hay đùa cợt, mất hút vì chính ta trốn mất khi họ quay mặt...
Giờ thì ta hiểu tại sao? ta ko có cái sự nhiệt tình trong cảm xúc, ta cứ cố hời hợt, ta cứ xa lắc tận đâu để rồi chính họ cũng ko giám quay lại tìm ta.

có anh chàng đã rất cố rất cố nc với ta vậy mà vẫn phải chết điếng...

Đến bao giờ ta mới ko còn là ta đây.........

Chỉ đến khi chết đi sống lại. Ta mới không còn là ta.
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
Hômnay cuối tuần rồi, đếngiờ vẫn chưa quyết có nên về tuàn này ko nhỉ.
Tuần trước về và rồi ra đi mang theo 1 nổi buồn len lỏi, vẫn biết tính bạn ta như vậy,đi xa thì thôi chứ về đến nhà là mẹ, 1 mẹ 2 mẹ, nhưng sao đôi lúc mình bực ghê gớm, cái điệp khúc hỏi mẹ hay mẹ ko cho làm ta cáu, ta tự quyết, tự đi và tự nhiên bực mình lại cáu lên với mẹ ta. mẹ ta có lỗi gì trong chuyện đó. gần 10h đêm vùng ra khỏi chăn và xách xe chạy ra khỏi nhà 1 mình có cảm giác sợ nhưng vì cái tôi nhiều hơn đã chiến thắng. Mẹ chờ cửa trong lo lắng nhưng ta biết cái quan trọng là ta phải trả cho anh ta ko muốn ngày mai ta là kẻ khác trong mắt anh. Phóng xe lên cổng nhà anh " ra đi em gửi lại anh" đưa cho anh và quay xe phóng đi trước mặt anh ta biết sau đó là ánh mắt anh nhìn ta ngập ngừng cũng chẳng biết tại sao anh lại cố tình tránh mặt ta ta lại ko muốn anh khó xử ta muốn hỏi anh nhưng ta đang bực bạn ta.
Xách xe vào nhà trùm chăn nằm mà tự nhiên nước mắt rơi ,sáng leo lên xe bus và cứ nghĩ ta sẽ giận bạn ta ta ko thèm reply tn...
vào đến cty mở mail lên đã thấy:

Gửi Duyên yêu! hãy xem file đính kèm nhé...

"Bạn là gì???
 Bạn là có thể ngồi mấy ngày liền đan khăn, đan nón, đan giỏ cho mình.
 Bạn lo mình lạnh nên cũng chia áo ấm cho mình về ăn Tết
 Bạn tìm cơ hội để mình có thể về quê sống.
 Bạn không ngại mưa gió tuần nào cũng về chơi với mình.
 Bạn làm rất rất nhiều chuyện không tên khác cho mình mà không thể nào kể nổi
……………………………………………………………………………………
Đáp lại những điều đó … mình đã làm gì thế này. Mình làm bạn buồn rồi!!!

http://cB6.upanh.com/22.669.29676885.nbu0/2088011543742246258371000015978081633150064055603n.jpg

Xin lỗi bạn nhìu. Đừng buồn nữa nhé bạn iu!!!"


Miệng cười mà có 1 giọt nước mắt lăn dài...
Bao nhiêu năm ta với bạn vẫn vậy, 2 tính cách trái ngược nhau hoàn toàn, 2 kiểu cách vậy mà đi bên nhau mãi,hiểu nhau, yêu thương, dù có những giận dỗi, nhưng khó chịu, những điều ko vừa lòng. những cáu gắt nhưng ta yêu bạn ta, yêu rất nhiều, cái ty của ta ko phải là cúi xuống cài cho bạn ta cái quai dép, ko phải là những lời sáo rỗng khi bạn ta buồn, những cuộc vui ko đầu ko cuối, ty của có lẽ ko thể hiện được ra ngoài, ta yêu bạn ta đủ để ngồi im lặng cả ngày khi bạn ta đứng nhìn bức ảnh trên bàn thờ bố, nước mắt ta lăn ra rồi lại lau vội vàng, ty của ta đủ đế cạnh khóe bạn ta, đủ để cãi nhau cả ngày, đủ để ôm bạn ngủ cả đêm mà ko nói câu gì...

Có lẽ ta sẽ ko về trong tuần này, ta cần thời gian tĩnh tâm trong mọi chuyện, ta cần thoát ra, thoát khỏi những cuộc đt hàng tiếng đồng hồ mà ko mất lòng ai, thoát khỏi ánh mắt như thiêu đốt ta để vẫn cười được, thoát khỏi vòng tay anh mà ko tổn thương đến ai, ta muốn là ta hồn nhiên vui vẻ ta ko muốn vướng mắc, ko muốn dính dáng, đủ xa để khỏi hiểu lầm, đủ gần để thân thiện. Bởi ta ko có cảm giác đó, ko có cái cảm giác say đắm như ngày xưa, ta chưa chuẩn bị tinh thần để, chưa đủ nhiệt tình để yêu lại như ngày xưa, ta muốn như mẹ ban ta nói, cứ ăn chơi đi, khi nào đến duyên ắt sẽ ổn.
Ta đang thích cái đoạn đường phẳng lặng này, ko có sóng, ko gợn mặt hồ ko cả sóng đáy sông......

Yêu những người bên ta :x
 
hôm nay em buồn chị ah, buồn mà ko biết nói ra với ai
em vừa làm một chuyện dại dột nhất cuộc đời nay. cũng may chuyện dã qua rồi nhưng nghĩ lại em đã làm tổn thương nhiều người.
phải làm sao đây nhì. cái cuộc sống này nhiều khi thật trớ trêu, em gây ra mà bây chẳng giám gọi điện và nhìn mặt gia đình, quá đáng thật, mẹ nói em suy nghỉ chưa kỹ đã phát ngôn, giá mà... ôi mẹ ơi tha lỗi cho con :((
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
Ta ko biết nửa, nhưng ta cảm nhận được rõ ràng là ta đang càng ngày càng mất đần đi cảm xúc yêu thương, cái cảm giác hồi hộp chờ mong ai đó, nổi nhớ đến thắt lòng, sự lóng ngóng đến vụng về......... tất cả đang phai nhạt dần. ta đứng trước mặt ai cũng như ai cũng phớt đời, cũng kiêu ngạo, và cứ cố tình tạo khoảng cách trước tất cả mọi người.
AI nói gì ta cũng kệ, những cuộc đt thích thì nghe ko thích thì bảo ko thích, ai đó cứ tiến gần thì ta lại quay lưng.
Càng ngày cứ có cảm giác ghét những lời bông đùa tán tỉnh, cứ nhìn tất cả những người contrai bên ta bằng 1 con mắt..........
Rốt cuộc ta đang thế nào đây :(
 

LệChi274

Hidden Charm
Staff member
Ta ko biết nửa, nhưng ta cảm nhận được rõ ràng là ta đang càng ngày càng mất đần đi cảm xúc yêu thương, cái cảm giác hồi hộp chờ mong ai đó, nổi nhớ đến thắt lòng, sự lóng ngóng đến vụng về......... tất cả đang phai nhạt dần. ta đứng trước mặt ai cũng như ai cũng phớt đời, cũng kiêu ngạo, và cứ cố tình tạo khoảng cách trước tất cả mọi người.
:(
Vợ giống chồng rồi đấy. Chắc tại cái tuổi 86 đến hồi rồi thì phải. Vợ ở nhà đừng nghĩ nhìu....rùi cấy chi đến hắn cũng đến thui. giờ thì cứ phớt đời, cứ tận hưởng tự do đi ^^
 
Vợ giống chồng rồi đấy. Chắc tại cái tuổi 86 đến hồi rồi thì phải. Vợ ở nhà đừng nghĩ nhìu....rùi cấy chi đến hắn cũng đến thui. giờ thì cứ phớt đời, cứ tận hưởng tự do đi ^^
Nhiều chuỵen...sang quang trung dẫn tau đi cưa gấy :D ...
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
Vợ giống chồng rồi đấy. Chắc tại cái tuổi 86 đến hồi rồi thì phải. Vợ ở nhà đừng nghĩ nhìu....rùi cấy chi đến hắn cũng đến thui. giờ thì cứ phớt đời, cứ tận hưởng tự do đi ^^
Chồng, vợ thì nghĩ có lẽ vc mình nếm đủ rồi giờ đến lúc chai, cần bình yên để tìm lại cảm giác yêu thương. cứ sông vui vẻ chồng hè, rồi có lúc cảm giác cụng thức dậy,sớm hay muộn thôi. :D
 

LệChi274

Hidden Charm
Staff member
Chồng, vợ thì nghĩ có lẽ vc mình nếm đủ rồi giờ đến lúc chai, cần bình yên để tìm lại cảm giác yêu thương. cứ sông vui vẻ chồng hè, rồi có lúc cảm giác cụng thức dậy,sớm hay muộn thôi. :D
Đồng ý với vợ. Cứ sống như mình đang sống, cứ vui như mình đang vui...cứ như chồng bi giờ nì
 

Sơn_cx

“You’ll Never Walk Alone”
bay iu chắc như có rùi hẹ???
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
ai nói iu chắc, bọn em thành vợ chồng ăn ở với nhau bao năm rồi chơ phải :x
 

Sơn_cx

“You’ll Never Walk Alone”
ai nói iu chắc, bọn em thành vợ chồng ăn ở với nhau bao năm rồi chơ phải :x
Mô phật.... Cho bác xin.... Tra rùi 2 đứa kiếm Nhông mà sống đc rùi đó??? iu với đương...(*)
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
Oài chết mất.
đầu tháng thì cứ lấy tùm lum cả lên, cuối tháng làm thanh toán thì sếp ko chịu kí cho.
Báo cáo báo chồn chi hoa hết cả mắt :(
Ngài thì đau đầu, thời tiết thì ngất ngất, mất ngủ triền miên, chỉ muốn cáu thôi, nhìn đống công văn giấy tờ cứ muốn ôm mà bỏ vô sọt rác. Về phòng lại nhìn đống thuốc bệnh mà nản :( đợt ni ta cấy chi ri hè, muốn cuối tuần để nghĩ ngơi, à mà chắc cuối tuần ni đi cắt ít thuốc bắc mà sắc ko chi lại thành mắm, khổ thân cái nhan sắc, sk của ta :D
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
Sáng thứ 7 mà sao ảm đạm quá chán thiệt đó, net thì tự nhiên mất, lang thang các đơn vị xài ké, đang viết lung tung mấy cái thì bị out :(
Mà cuối tuần thấy mệt mỏi thật sự chỉ vì sáng ngủ dậy người bị tê liệt do ngủ ko đúng tư thế, cổ đau chân ko muốn nhúc nhích nửa,
luc tối ngủ mơ thấy ác mộng, trong mơ hét mẹ vội vàng, để bật dậy bần thần ngồi nhìn trần nhà, quay người đổi tư thế nằm ôm cái gối ôm chặt cứng chỉ vì thấy sợ, chìm được vào giấc ngủ khó khăn thì lại giật mình bởi tiếng la mắng rất nhiều, theo quán tính mở cửa ngó ra chắc là nửa đêm có chuyện gì với mấy sếp đây mà. ơ nhưng ko đeo kiếng thì cũng thấy gì đâu thôi vào ngủ lại vậy, ai đó lái oto đi còn mình lại rụt đầu vào nhìn đồng hồ đã là 1h sáng, ngủ 1 tư thế quay mặt ra nhìn cái ánh sáng ngoài sân hắt vào, khó nhọc ngủ được đến gần sáng đành dậy trong mệt mỏi, lạnh cóng người, mò remote điều hòa ko ngờ nó bị hết pin từ hôm qua :( làm sao đề tắt được nó, giờ này thì đã có phòng nào dậy đâu mà mượn tạm, thôi tắt quạt thôg gió và bật điện cho thêm nhiệt vậy.
Sáng hẳn lê lết lên VP ngồi lát vòng xuống ăn sáng mà cụng uể oải gặp ai cụng cáu gắt, nhăn nhó, chọc thì ko cười nổi trái lại còn nỏi xung chửi lại.
Cũng ko hiểu nổi mình tự nhiên thấy bứt rứt khó chịu trong người lắm ấy. Cố được đến chiều rồi về nhà xem sao. cần nghĩ ngơi, thoát khỏi cái mớ hỗn độn mà đến cả không khí cụng bức bối trong bụi mờ :(.
Cuối tuần ta ơi........
 
Cố lên bà ui! VP tui hnay cg nặng nề chán chết nì, tự nhiên t ko biết t làm sai cấy chi mà bị ri :(( T hét lòng chỉ bảo giúp đỡ cho tụi nó coi tụi nó như em vậy mà nó lại nói xấu sau lưng mình mới đau :(.Cuối tuần vui!
 

ngocxanh90

`Nơi`Bình`Yên`
ghé thăm nhà chị Duyên cấy mà nghe nhiều tâm trạng hẻ.
cố lên chị nhé tất cả rồi cũng sẽ qua mà.
chúc chị luôn vui và hạnh phúc nhé.
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
trở lại với xứ Vũng sau tết đoan ngọ, 1 chút nuối tiếc, 1 chút vui, 1 chút mệt, nhưng dù sao ta cụng đã có 1 cái tết ĐN hoàn hảo,
đúng là ko ở đâu thoải mái nhất bằng ở nhà, bạn bè tụ tập t8m trên trời dưới đất, thấy đứa nào cụng có khả năng hùng biện, đứa nào cụng thoải mái bộc lộ, bố mẹ đứa nào cũng thoải mái vui vẻ, hưởng ứng. ôi cuộc sống thật tuyệt mà, tai sao cứ phải lo lắng những chuyện ko đâu, sao ko tự cảm thấy hài lòng với những gì mình cho là đủ :x
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
Tự nhiên ngồi đọc lại những dòng nk khi xưa, ôi sao trẻ conđếnlạ, nhưng nhiều tình cảm quá, những quan tâm những sẽ chia của mọi người, ấm áp trong sg.
Giờ về đây thói quen viết nhật kí cũng bỏ theo có lẽ ở nhà tamtrang5 thoải mái, cảm xúc cũng tràn theo những ngày vui, n1o ko ứ đọng trên từng câu chữ nửa.
Yêu lắm làng quê nghèo, cái nắng cháy da, gió lào bỏng rát...
Vẫn nhớ lắm những cơn mưa bất chợt của sg, những dường dài ngập trong làn nước. Sg có sống mới có yêu có nhớ, xa rồi mới thấy nhiều kỉ niệm...
Cũng như làng quê đó, nơi sinh ra nơi ta lớn, nơi có những con đường thủa bé, những chiều tan học thơ thẫn hái hoa. Những trưa nắng hè gọi nhau ý ới... Đi xa để có trở về, để có thêm những yêu thương trân trọng...để biết rằng mình có cái nôi thủa bé...
Quê nghèo của ta, nơi bình yên nhất cho ta cho mỗi người...

 
Cấy ảnh ni ở mô ri bà?hì thoải mái là tốt rồi vui lên :)