• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

NBT...entry cho những ngày!

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#61
Kiên, lại nói dối rồi, vẫn nhận ra T đấy chứ? T có gì mà ghê gớm đâu...híc, híc... đôi khi phải thay đổi mình Kiên à, những ai quan tâm mình thì sẽ biết sự thay đổi đó mà....
Duc Mao, cái đó thì em không chỉ được đâu, vì khó nói lắm anh à.
Anh, chắc anh về nhà rồi nhỉ? về nhà là vui rồi phải không anh? tết này, anh em mình lại gặp nhau.
Hôm nay, vinh dự đi học muộn...kaka, đã đi muộn rồi mà còn vào quán phô tô chờ bạn in bài đã rồi mới vào. Mà quả thật, cái bài mình làm cho nó là đẹp nhất, định dạng phông, căn lề vừa chuẩn....nhìn mà mê ly, thảo nào ở lớp có chuyện gì liên quan đến máy tính là hú mình đầu tiên...được các tình yêu đặt niềm tin...hehe...
Anh S bảo nói gì với mình, sao mà không nói...nản i được, rứa là mình phải chờ đợi....thôi, đợi chờ là hạnh phúc vậy.
Mai, bảo vệ đề tài.....Hoa Trong Bão, làm tốt nhé, chúc thành công, cố lên.
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#62
Haizzz.... vui quá trời là vui quá trời :)) sống lại rồi, :x quá đi mất...
Mặc dù mất cụng hơi hơi nhiều bài nhưng vận vui :)
...Nhà của ta ta lại trở về.
Bựa ni thật vui, thật đáng tự hào... vì ta đã giam mình trong nhà cả ngày, không mở của.
Hà Nội lạnh tì đừng cù hỏi, à rứa mà để kỉ niệm ngày cuối năm 2012 một cách thật sốc ta đã cùng với con bé phòng trên đi xe đạp lên Sơn Tây... hai chị em rong ruổi trên đoạn đường đi.... tổng lượt đi lượt về là gần 80km, về đến nhà thì khỏi phải nói, mệt rã rời, nhưng mà vui... ta ngông, một cái ngông của NBT=D>
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#63
1 tháng nựa lờ được về Hà Tịnh :x, chỉ đếm từng ngày thôi cũng đã đủ vui rồi:)
Con bé về quê nghỉ tết dương chuẩn bị ra rồi, ngày em ra, chị sẽ đón em trong niềm hân hoan... sẽ đi hơn gần 20km để được gặp em, đơn giản một điều vì chị có một số việc cần phải gặp em ;;)
Mở mail ra đọc, thật là đau trốốc...rắc rối.
Lâu rồi không nói chuyện với bé Bồ, người có thể nói là mình tin tưởng nhất trong số những người bạn... chuyện chi cũng kẻ với bé, từ trên trời, dới biển...hình như nỏ dữ lại cấy chi mần của riêng thì phẩy.
Đoán không nhầm thì chị Chân Lông Bông giận mình, viết lời xin lỗi chị mà chị vẫn nỏ sèm đầu đều...mình có muốn thất hứa mô, tại ngay nớ bận việc, khi đi lại để quên điện thoại ở nhà nên mới nỏ nghe được điện thoại chị gọi... thôi, chị nỏ chấp nhận lời xin lỗi thì thôi, cố lí giải mần chi khi mà ngài ta nỏ muốn nghe...
Nhìn ngô với Bim Bim của chị iu tặng cho mình trên fb mà sèm lẻm lẻm... thôi, để dènh.
Muốn quăng cí điện thoại...
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#64
Bài ni là tặng cậu Đoàn nề...dừ đọc lại mà vận tấc cười, thôi, để vô nhà mình vậy...
Hà Tịnh một khúc tâm tình :)
O sẽ về Hà Tịnh cậu ơi.
Miền quê nghèo nơi mà o khôn lớn
Dẫu thơ văn quê o là rứa đó
Nhưng vận yêu và vận muốn trở về
*
O sẽ về nơi có nác Sông La
Nghìn năm chảy mang màu xanh huyền diệu
Rồi nghiêng mình trước ngã ba lịch sử
Nơi các cô ngã xuống anh hùng
*
Quê o đó, có riệu can lộc ngon
Cậu có muốn tết ni về thưởng thức
Những dư vị mà lời đâu nói được
Đậm chất tình và man mác dân choa
*
Và tết ni cậu có về quê khung?
Hây lờ bận với trăm nghìn toan tính
Lo tìm gấu, lo tìm tình duyên mới
Mà quên đi mối hẹn trở về
*
Dù cậu hỡi, ở đâu cụng rứa thôi
Cụng đều phải về quê cha đất tổ
Bởi nơi đó...nơi o, cậu khôn lớn
Có tiếng hò, điệu ví dặm mà thương.
==> ngồi chém gió khí thế với cậu xong nên bột phát, tặng cậu cho oách xà lách :)
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#65
:D quà cho bé Bồ nhà ta====>>>

Sắp được về XL rồi ;;)
Công nhận bựa ni hai chị em nhà mình chém ác thật... khí thế thì vô đối, và để lại hậu quả là khi cúp điện thoại xong thì cảm nhận được máy nóng lắm rồi, pin thì gần hết...
Mấy bựa ni được đưa vô tình trạng cảnh cáo là hơi bị nhiều.
Entry cho người mà HTB gọi là ''siêu nhân''
Hà Nội lạnh, một cí lạnh thấu tận xương thịt... buốt, không biết em ở đó có bị đau chân không? chị biết, chân em lại đau mỗi lần trái gió trở trời và mỗi lần có cái lạnh thấu tận trong xương, can đảm lên em, cô gái trẻ... chị biết bề ngoài em mạnh mẽ, em luôn chứng tỏ mình là một cô gái bản lĩnh, dám vượt qua tất cả bao nhiêu khó khăn, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn em vẫn là một cô gái bé bỏng, cần được chở che, cần được yêu thương, chăm sóc rất nhiều.
Mặc dù tình cảm của chị em mình giờ đây không còn như xưa, mặc dù nhiều lúc chị rất đau đầu... chị đã từng ước là cuộc sống không bao giờ được gặp em thì có lẽ nó sẽ sang một ngã rẽ khác... nhưng giờ đây nhìn nhận lại mọi chuyện, chị cảm ơn cuộc đời cho mình gặp được một người em gái như em, em có thể trò chuyện với chị khi mà chị cần em, cho dù thời gian đó là thời gian em ngủ trưa hay là tối, hay là em đang làm việc gì.
Có thể sẽ không bao giờ gặp em nữa nhưng chị rất quý em... hi vọng một tương lai tươi sáng đến với em, chúc em luôn vui và giữ gìn sức khỏe.
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#66
Ghê...bựa ni ghê thật, phóng xe đạp từ Hoài Đức lên Khương Đình-Thanh Xuân dới trời mưa lất phất của Hà Nội kèm theo cí lạnh 9 độ... phục mình quá cơ, mò mẫn, lạc đàng mại rồi cụng tìm được :D đến nơi tì cí tay đã đóng băng khi mô nỏ biết, cảm nhận được là đau. Tháng 12 ni toàn có những chuyến xe đạp dài dới cí rét căm căm trời Hà Nội...Mưa, gió đập vô mặt nhưng lại vui đáo để :)
Rứa là thi xong quản trị học rồi :)), tiếp theo là đến kinh tế ;)....haizzz, cố lên tôi ơi.
Muốn thi lại đại học ;;)
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#67
Tưởng là sung sướng khi thi xong cí môn kinh tế....ai ngờ, ngớ ngẩn thật, mần bài tập mà quên nỏ ghi đơn vị nựa chơ, đồ mấy cấy thuế má....tau ghét :(...cô còn nói câu: nếu trong bài tập nỏ có đơn vị thì sai em nhé, nỏ tính điểm mô....oái, muốn tát cho mình phát vì cấy tội lớp tớp, cấy bệnh ni khi mô bỏ được đây :(....nói chung là dừ điên ngài.
Tổ chức bộ máy nhà nước....cấy môn gay go và kịch tính lắm đây, học thuộc...học thuộc....học thuộc...
:)) gin được về nhà :x

Cí hình ni, chị tặng cho em nhá, người mà chị đã từng rất quý...
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#68
Kết thúc môn tổ chức bộ máy nhà nước một cách hoàn toàn tốt đẹp...haizzz, chơ mà khủng hoảng hơn nựa là bấp phải xã hội học. Xã hội học, cí môn khi học thầy giảng rõ là hay, rõ là thích... à rứa mà dừ đọc lại bài thì sái cả họng, nản ik được :(, nỏ biết phẩy đối mặt à răng đây...cố lên nhé HTB....try to :)
Thời gian ni ai cụng khen mình ngoan khiếp, sung sướng...anh chủ nhà trọ thì: cô T dạo này thấy đèn mạng ít sáng nhỉ?. Chị cùng phòng thì: Ku dạo này tâm trạng à, hay là yêu rồi mà không ngồi máy thế?, chuyện lạ đây.
===> Nhưng sự thật là mình không muốn động vào máy chị nhiều, dù sao thì dùng của nhà vẫn tốt hơn của hàng xóm. Tết nay được sửa lại máy tính rồi lại như xưa, ngày ít nhất là 8 :D
Cí hình ni ở fb lâu rồi, dừ đưa lên mần ảnh bìa fb và tiện thể khoe ở đây 1 tỉ ;;)
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#71
Gia đình ĐHQTVP2_K3 đã tiễn chân một thành viên đi du học Nhật được một tuần rồi, một tuần cả lớp chúng mình sống thiếu đi tiếng nói, nụ cười của bạn... trong trái tim chúng mình, bạn vẫn mãi là người bạn, mãi là thành viên của gia đình VP2, dù học với nhau có một năm nhưng những ngày tháng tập thể chúng mình bên nhau thì không thể xoa nhòa được. Chúc bạn sẽ thành công trên con đường mà mình đã chọn.
haizzzzzzzzzzzzzz....................... 18 ngay nựa là ta lên xe trở về HT :x.

 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#72
Quản lí hành chính nhà nước đã khép lại, tư tưởng Hồ Chí Minh lại dần dần mở ra...hi vọng sẽ tốt đẹp :D
Nếu mà 26 thi xong được nhận lịch kiến tập luôn hè, chỉ cần à rứa thôi là lên xe nhảy về nhà luôn ;)) rồi kiến tập ở huyện Can Lộc là chí lí nhất... chơ mà nhà trường bắt kiến tập ngoài ni cụng sái mồm.
:JFBQ00159070207B:
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#73
Nhận lịch kiến tập mà mừng thì khỏi phải nói.... haizzz, nỏ cần đi kiến tập nựa, lượn lờ trên mạng tìm số liệu rồi viết báo cáo kiến tập, rứa là năm ni nghỉ tết cho dài cổ iiiiiiiiiiiiiiiii.... ra rằm lại đi học kì mới....haha.... năm ni nhà trường động trời, cho nghỉ nhiều so với quy định. Năm ngoái nghỉ tết 20 ngay, năm ni víp hơn, nhảy lên 25 ngay...
Ra bến xe Mĩ Đình được một ênh xe ôm ngài Nghệ An chở xe ôm miễn phí... anh nói đồng hương giúp nhau, khi mình nói trả tiền tì ênh chửi mình ngất nựa chơ... đúng, ở mô cụng có ngài tốt... cảm ơn anh nhiều lắm.
Đặt cẳng đến mảnh đất Can Lộc mà sung sướng tì khỏi nói.... vui đáo để, vui lắm í...chơ mà say xe gin chết...
Về đến nhà thì cái họng đạ oang oang khắp nhà...hiện tượng say xe biến mất và chỉ còn lại là hiện tượng buồn ngủ, chơ mà vẫn ngồi chém gió với mẹ cả tiếng rồi mới vô nhà trong để khò...
Một cốc các đã đổ rồi thì mần răng mà lấy được, nếu mà lấy được tì cụng chỉ là lấy được phần ít, đã bị nhiễm tạp chất và nỏ tinh khiết như xưa... em thà mất đi để còn giữ trong lòng kí ức đẹp vê trinh khiết, còn hơn là cố vớt vát để cuối cùng nhận ra là nỏ được như xưa nựa chị à... Đời nó bạc, sống nhạt cho đỡ đau.
Khi em đã quyết định thay đổi, thì em cũng đã suy nghĩ rất nhiều...
Hôm nay,mấy người bạn em đi thăm thầy mà em không đi được thầy à... em xin lỗi thầy nhiều nhé, thầy ơi, dù thế nào đi chăng nữa thầy vẫn luôn sống mãi trong tim chúng em, thầy luôn là hình tượng đẹp nhất, là ngôi sao rực rỡ nhất trong lòng chúng em...ở nơi xa ấy, bình yên thầy nhé...
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#74

Chúc mừng năm mới 2013, chúc những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mình và mọi người... chúc cho nên kinh tế nước ta cũng bước qua thời kì suy thoái một cách an toàn.
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#75
Có nhiều điều trăn trở, nhưng liệu cái trăn trở của mình có nên viết ra, a Luân luôn nói viết cho chính mình để mình khỏi phải suy nghĩ nhiều nhưng mà có một cái gì đó, hình như là sợ, một cái sợ vô hình nhưng luôn hiện hữu...không đủ can đảm để nói lên chính kiến của mình, vì mình cũng là một con người bình thường trong số những người bình thường, mình không có cái gan to như bác Cù Huy Hà Vũ và cũng không can đảm được như nghệ sỹ Kim Chi... để dám làm những việc mà hiếm người làm, dám phản ánh, mặc dù sẽ có những hậu quả bất ngờ, dám đương đầu với sóng gió, dám nhìn nhận thẳng vào vấn đề mà người đời còn né tránh. Có thể không phục nhưng cũng không dám nói lên chính kiến của mình, vì trong tay mình không có quyền... người ta nói đúng, có quyền là có tất, chỉ được cái kính trọng là vẫn hi hữu đối với những người quyền cao.
Nực cười những phiên tòa xét xử kín, gọi là phiên tòa đặc biệt
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#76
Khai xuân đầu năm bằng cái tay đau và màn biểu diễn tiếp theo là mất cái điện thoại....rứa mà vận cười được, nỏ biết năm ni à răng nựa biết....vạn sự khởi đầu nan, từ bựa giao thừa đến dừ là toàn gặp trời ơi đất hỡi nỏ biết năm ni sẽ à răng nựa...ôi, Quý tỵ_2013.
Nhận lịch học kì mới mà cực sốc.... toàn nhựng môn VIP với cấy trốc ngu ngu của mình tì kì ni nghe chừng khó thở đây :(
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#77
Khun tì cho ngài ta hại, dại để ngài ta thương...ương ương sượng sượng ngài ta ghét.... dừ là quá ghét cí trời bựa ni rồi đó, mưa phùn mới ác chứ :(
Ngồi đọc lại những bài viết của mình ở một số trang báo và blog thấy có một chút chi chi đó vấn vương, có lẽ duyên nợ với báo chí cũng chỉ đến rứa thôi, bây giờ mà ngồi luyến tiếc cũng chỉ là phù du, có lẽ cũng nên nhìn lại bản thân mình, đừng nên đánh mất thứ đang có trong tay rồi sau này hối hận, đứng núi này, trông núi nọ thì vạch xuất phát cũng chỉ là số không tròn trĩnh mà thôi.
Nhìn lại một năm qua, không ít nỗi buồn và niềm vui, một chặng đường đủ dài để cho ta nghỉ sau những tháng ngày vất vả, một chặng đường đủ bình yên để cho ta thanh lọc tâm hồn sau những bon chen của đời thường.... một năm với bao suy nghĩ cũng lớn dần đi, khôn thêm một cái và cũng ngu thêm một cái để cho ta hiểu rõ dư vị của cuộc đời.
Nói chuyện với a T.N rất hay, không ngờ a cũng có khiếu hài hước à rứa... những lời khuyên chân thành của các anh, các chị em sẽ khắc ghi, hi vọng một ngày không xa em sẽ lại được gặp anh chị, cùng ngồi hàn huyên với anh chị, tuy bây giờ mối người một phương, nhưng nếu có duyên thì nhất định sẽ gặp được anh chị nhỉ?
Tạm biệt em, thời gian em về tết tuy chỉ được gặp em bốn lần nhưng như thế cũng là vui lắm rồi, bốn lần, khoảng thời gian tuy không nhiều nhưng về mặt tình cảm chị_em gái thì mần răng mà đo đếm được em nhỉ?. Bức tranh em thêu tặng chị rất đẹp, phải nói là rất khéo tay,chị cảm ơn em rất nhiều, tuy không nói trước mặt em lời cảm ơn, nhưng trong thâm tâm thì vẫn luôn thầm cảm ơn người em gái mà chị vẫn thường hay gọi là bé Bồ.
Lại còn pải mang khăn và tranh thêu ra Hà Nội cho chị Chân Lông Bông...oái, iêm lờ vác từ Hà Nội về Hà Tịnh, dừ lậy Hà Tịnh ra Hà Nội... oái ăm thật.
Ngủ thôi...để mai còn mà chinh chiến :D
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#78
Trưởng thành luôn đồng hành với đau khổ. Chúng ta không thể phản kháng, chỉ có thể làm cho chính bản thân mình từ trong thống khổ đi đến trưởng thành. Cho đến một ngày, chúng ta có thể ung dung đối mặt với tất cả khó khăn. Có lẽ, đến lúc đó chúng ta đã chân chính trưởng thành rồi.
Bàn Tử.
Là thánh nhân cũng có lúc sai lầm huống chi là người thường mắt thịt, sống trên đời nhân vô thâp toàn, không một ai hoàn hảo nên cũng đường nhìn bề ngoài của một ai đó mà đánh giá họ khi chưa hiểu nhiều về họ. Sống với nhau chưa chắc đã hiểu hết với nhau thế nên đừng có mà làm như là mình hiểu tất cả.
Cứ nghĩ rằng sẽ chôn thật sâu, giấu thật kỹ... để không phải ai ngó nghiêng mà càng vùi càng có nhiều người phá hoại... cứ nhẹ nhàng vô rồi thanh thản mà ra đi, để lại cho nó cái chốn bình yên như vốn dĩ của nó chứ không cần phải đi phô trương hết cho người này người nọ khi mà chủ nhân của nó không muốn... có giỏi thì đối đáp với chủ nhân hà cớ lúc cần thì không nói, lúc không cần thì cứ cmt khí thế... đời sống ảo mỗi người sử dụng với một mục đích khác nhau, có người vào chỉ là một thoáng quê hương,tìm về với những tháng ngày tuổi thơ, tìm những người bạn cùng quê để được thả sức mô, tê, răng, rứa... hay là những tâm hồn đồng điệu gặp nhau... vì thế một câu chân thành lấy mô tì để đó, đọc mô tì dậm đó nỏ cần phải bưng bê đi khoe mô, mệt xác chơ mỏ được chi.
p/s: ai hiểu được tì hiểu.
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#79
Một thoáng...
Đã cứ dặn lòng là bước đi, không ngoái cổ lại để đỡ đau lòng, đỡ bồi hồi rứa mà cũng không làm được...
Đã dặn là cố quên, với người ta chẳng là gì, có ta chợ cũng đông và không có ta chợ cũng náo nhiệt ấy thế mà...
Phải chăng ta nhu nhược?
Nhưng một khi đã thấm vào máu, ăn sâu vào tận trí nhớ thì làm sao mà quên được...
Có thể một sáng một chiều quên được, nhưng có thể cả đời cũng chưa chắc đã quên...
Ta nhớ đến những phút giây vui vẻ bên nhau...
Những lúc cùng nhau lên những kế hoạch...
Những lúc cãi lộn...
Những giọt nước mắt...
Hỡi ôi, muốn ra khỏi đội Tình Nguyện Máu mà khó rứa hè??? ta cứ nhớ, cứ khắc khoải, phải chăng những buổi tuyên truyền, những lần chăm sóc trước và sau hiến máu đã mang lại cho ta những tiếng cười không thể nào quên? Phải chăng những cuộc cãi vả cho những lễ hội lớn càng làm cho ta hiểu về nhau hơn?Phải chăng những giọt nước mắt chực rơi trên gò má của những người bạn sau mỗi lần chương trình bế mạc lại làm cho ta thêm xao lòng....

Ôi...đội máu...tình nguyện đỏ...1_12
 

Hoa Trong Bão

Người Buôn Chữ
#80
Con đường thẳng chắc gì đã là con đường đẹp nhất, sống trên đời không trải qua chông gai thử thách thì mần răng mà cảm nhận được quả ngọt... mùi hương chỉ thoang thoảng nhưng vẫn còn đọng lại trong tâm hồn người tinh tế...hạnh phúc nào mà chẳng phải trải qua khổ đau.
Đôi khi, một lời nói đùa đơn giản cũng khiến ta khóc, một cái nắm tay thật chặt cũng khiến con tim ta xao xuyến... một quan tâm, một cử chỉ nhẹ nhàng đối với ta cũng gợi trong lòng bao nhung nhớ...
Ngẫm thật kĩ, nghĩ thật sâu, bao lâu cũng chờ đợi.....nhưng liệu, mấy ai còn đủ sức để chờ ''bao lâu''.
Miền trung ơi bao giờ mới về thăm
Miền quê nghèo đã nuôi con khôn lớn
Tiếng kẽo kẹt mỗi trưa hè vắng bóng
Còn một lần, thương mãi mãi về sau.