• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

my diary!

#22
một mình trên con đường vắng lặng vào buổi tối...zầm mưa ướt nhèm nhẹp...lạnh tê tái...đau buốt...thế mà vẫn cứ cố gắng chờ đợi một điều gì đó sẽ đến...thế rồi lỡ hẹn...thế rồi chẳng có gì...thế rồi nước mắt thì nóng mà nước mưa thì lạnh...hòa vào nhau...trống rỗng đến vô hồn...im lặng và bước đi để biết không còn gì mà hy vọng!tại mình cả thôi...không trách ai cả...
mùa mưa đến sớm quá để ta không kịp chuẩn bị gì...vẫn đang say sưa với nắng...và thế là chợt mưa...cô đơn và đau đớn
 

ngoi sao bay pdt

Phạm Đan Trường
#23
em sẽ không còn khóc nữa đâu anh
giọt nước mắt giữa dòng đời hối hả
con đường xưa đã hóa về hai ngã
tiếc nuối làm chi cho chật trái tim mình..
khi biết rằng ta chẳng dành cho nhau
em không muốn hoài niệm nhiều hơn nữa
anh xa em nhẹ nhàng thanh thản thế
em khóc làm chi vô nghĩa phải không anh....
tặng T...cô lên...mọi chuyện rồi sẽ qua...
 

Tử Tế

Đang ở trên non
#24
Tình yêu chẳng bao giờ có thật đâu em...
mơ mộng làm chi, sống thực tế lên ..các cô gái HT.
 
#25
nhớ!

tự nhiên lại nhớ...nhớ tất cả...nhớ nụ cười trẻ con ấy, nhớ ánh mắt buồn sâu thăm thẳm, nhớ cái giáng cao cao ốm ốm bước đi bên cạnh em...nhớ những cái áo thun anh hay mặc, cái quần Blue em tặng anh bữa sinh nhật mà đi đâu cũng khoe "bồ tao tặng"...nhớ giọng nó phổ thông đặc chất Quảng Trị đầy khó nghe ấy...nhớ những câu chuyện anh kể...những câu mà anh hay đùa...
làm sao để quên đây...??????
rồi chợt nhận ra em đã buông tay để mất anh thật rồi...
cũng lại chợt nhận ra em mới là người sai, là đứa cứng đầu không biết bao dung và thứ tha...cho dù anh đã cố gắng rất nhiều để bù đắp...
để tô điểm cho cái tính tự cao ngút ngàn đã bao lần em cứ nằng nặc đòi chia tay...a vẫn thế...khi thì lờ đi, khi vờ như không nghe thấy...vì anh quá hiểu em...chia tay ư...em chưa hề sẵn sàng...
thế rồi khi sự cố gắng của anh trở thành vô nghĩa, khi những bù đắp của anh chưa đủ để làm lành vết thương trong lòng em...hoặc đã đủ nhưng do em cứ tự mình khoét sâu thêm nên nó mãi chẳng chịu lành...và rồi anh mệt mỏi...
em không giúp gì dc cho anh...chỉ tạo thêm áp lực cho anh...
em lại đòi chia tay lần nữa...và lần này thực sự anh đã ra đi...
.........
cái kiên quyết của lòng anh em biết...và chính vì điều đó làm em thấy sợ hãi...em biết em đã làm tổn thương anh...và anh không dễ gì tha thứ cho em...
em cũng không muốn dc tha thứ nữa...vì thực sự trong lòng em đã bao giờ biết tha thứ cho anh đâu...em chỉ mong anh được bình yên...mãi mãi chỉ nghĩ về một ng và quên em đi...tình yêu chỉ nên giành cho 1 ng thôi anh ạ...
em sẽ thay đổi...sẽ bớt cố chấp đi...sẽ nhớ mãi những lời anh nói lúc chia tay...
....
chiều nay cúp học...
sốt rồi..
đau đầu nữa...
cái tội zầm mưa đây mà...
ngu mà lỳ...:((
 

Quýđôla láu cá

Đại CA Rú Rừng
#26
Đừng bao giờ rời khỏi người mình yêu để đến với một người mình thích...Bởi vì một ngày nào đó người bạn thích cũng sẻ rời bỏ bạn để đến với người...họ...yêu..! ? Tối...nay...người.. .mà...bạn...yêu...sẽ. ..nhận...ra họ...yêu...bạn...biết. .. nhường...nào! Em cần anh vì anh là nguồn hi vọng! Có anh như một niềm kiêu hãnh! Để em tìm thấy thiên đường trong vòng tay ấm của anh! Anh mang đại dương và bầu trời ngập tràng trong đôi mắt và cuộc sống sẽ thăng hoa thành thiên đường của tình yêu!?..
 
#27
Đừng bao giờ rời khỏi người mình yêu để đến với một người mình thích...Bởi vì một ngày nào đó người bạn thích cũng sẻ rời bỏ bạn để đến với người...họ...yêu..! ? Tối...nay...người.. .mà...bạn...yêu...sẽ. ..nhận...ra họ...yêu...bạn...biết. .. nhường...nào! Em cần anh vì anh là nguồn hi vọng! Có anh như một niềm kiêu hãnh! Để em tìm thấy thiên đường trong vòng tay ấm của anh! Anh mang đại dương và bầu trời ngập tràng trong đôi mắt và cuộc sống sẽ thăng hoa thành thiên đường của tình yêu!?..

Cất cái nhẫn vào một chỗ thật kín, thật sâu rồi...thế mà vẫn lấy ra đeo...không có nó mỗi khi tay chạm tay lại thấy thiếu vô cùng...
đã vượt qua thêm dc một ngày nữa...thời gian càng trôi qua lại càng thấy hối hận nhiều hơn...đáng lẽ phải cố hết sức mà níu lấy...thế mà lại cứ cố tình buông tay...
chak phải chờ đợi thôi...
đó là sự trả giá...không đắt một chút nào...
 
#28
sao người đi đường thì ít mà lắm !!! sủa đường thế không biết...
khi hai người đi cùng nhau tách ra đi 2 hướng tự nhiên cũng thấy lắm !!! sủa theo hơn...
bực bội và muốn khóc quá...nhưng mà thiết nghĩ chẳng việc chi mà phải khóc vì những kẻ ngu, những kẻ cũng mang tiếng là đang đèn sách mà nhận thức chẳng bằng một con bò...
khi có !!! sủa tốt nhất là bình tĩnh, im lặng mà bước đi, không ngoái lại nhìn, không nao núng...không sợ hãi gì cả vì nó đang sủa để uy hiếp mình thôi...tiếng sủa đó sẽ trở nên vô nghĩa khi mình chẳng sợ...
...
cả ngày đang vui...tự nhiên gặp phải cái loại này chỉ muốn chém chết cho rồi...
mà sao dạo này thấy m hư quá...bất cần, hằn học...
hic hic!!!
thôi kệ cha chúng...đúng như câu nói "không chấp !!! sủa đàng" của quê mình mà thực hiện...
stop...vui vẻ trở lại nào...yeh!
 
#29
sao người đi đường thì ít mà lắm !!! sủa đường thế không biết...
khi hai người đi cùng nhau tách ra đi 2 hướng tự nhiên cũng thấy lắm !!! sủa theo hơn...
bực bội và muốn khóc quá...nhưng mà thiết nghĩ chẳng việc chi mà phải khóc vì những kẻ ngu, những kẻ cũng mang tiếng là đang đèn sách mà nhận thức chẳng bằng một con bò...
khi có !!! sủa tốt nhất là bình tĩnh, im lặng mà bước đi, không ngoái lại nhìn, không nao núng...không sợ hãi gì cả vì nó đang sủa để uy hiếp mình thôi...tiếng sủa đó sẽ trở nên vô nghĩa khi mình chẳng sợ...
...
cả ngày đang vui...tự nhiên gặp phải cái loại này chỉ muốn chém chết cho rồi...
mà sao dạo này thấy m hư quá...bất cần, hằn học...
hic hic!!!
thôi kệ cha chúng...đúng như câu nói "không chấp !!! sủa đàng" của quê mình mà thực hiện...
stop...vui vẻ trở lại nào...yeh!

Hehe đi nghe nhạc Trịnh đi pé
Quán Chưa đặt tên _ dg Công lý_Thủ Đức ý nha
Khi mô bổng dựng mún đi thì pm a :yociexp58:
 
#30
vì không dc là số 10 em vô tình biến mình thành số 0 vô nghĩa...
cái cảm giác m vô giá trị trước một ai đó khiến ng ta thật dễ khóc...
nhưng mà thôi...cố gắng kìm nén lại...không kìm nén dc thì câm nín đi...
 
#31
Vĩnh Long 2 ngày 1 đêm...gặp dc những ng anh, người bạn Kiến Trúc hát thật hay, chơi đàn thật pro...vui...đúng là dân nghệ thuật có khác...hihi!

sáng nay dậy sớm để chờ đợi một ng mà từ đêm qua đã không thể ngủ dc vì thao thức...
:((
 
#32
nếu như thế này những lúc trước m đã khóc...nhưng lạ thay lúc này lại tỉnh queo...lại dửng dưng như không ấy...
cảm giác như vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ mơ ấy, trong giấc mơ đó thấy mình khóc thật nhiều rồi lúc tỉnh dậy lại cười thật nhiều vì mơ một giấc mơ vớ vẩn...
kết thúc một ngày nữa, hôm nay cảm thấy hơi vô vị...
 
#33
có thể em sẽ quay lại bên anh vào một ngày gần nhất...khi trái tim anh biết trân trọng em...như chính hôm nay ấy...
hôm nay...em cảm nhận dc anh cũng yêu em...và em biết...khi em ra đi anh đã nhận ra rất nhiều thứ...cũng giống như em vậy...
thời gian đúng là một thứ rất cần thiết trong tình yêu đúng không anh...
tình yêu nào rồi cũng cần những khoảng lặng, những nốt trầm cho riêng nó để mà lắng lại, mà biết quý trọng tất cả...
yêu thương sẽ về thôi...
khi nào em thức sự cảm thấy bình yên e se về bên anh...như ngày xưa ấy...nhé anh...
em biết anh...vẫn còn...rất yêu em!
 
#34
hôm nay!
em lại dc nghe anh đàn và hát...chỉ là video call thôi...nhưng mà em cũng thấy vui và ấm áp lắm...
2 tuần không gặp...2 tuần lờ nhau đi bằng một câu chia tay...anh và em đều hao gầy đi như nhau cả...
em những tưởng anh sẽ bình yên...nhưng mà...hình như không phải vậy anh nhỉ??? không có em trông anh tiều tụy hẳn đi...ốm, đen, hốc hác...nhìn thương muốn chảy nước mắt...nhưng mà hứa rồi nên không bao h khóc nữa...
anh lại đàn cho em nghe bài "..."...em cũng có thể hiểu dc...
nhưng mà...thêm một chút time nữa anh nhé...để em hiểu dc lòng mình trước đã...cho dù em rất nhớ anh...

 
#35
bữa nay buồn quá...thao thức mãi mà không ngủ dc...lại lên diễn đàn than thở vậy...
chiều nay đạp xe lòng vòng phố xá, ăn vặt, nó nghiêng cho hết một ngày chủ nhật buồn chán...
tối nay lại biết thêm quá nhiều thứ không nên biết...ê chề, đau đớn, tổn thuơng...vừa mới chợt vơi đi h lại ập về...căm ghét đến tột cùng...
vết thuơng còn đang mưng mủ chưa kịp lành thì ng ta đã vội lấy cái kim chích mạnh vào đấy khiến nó cứ loét thêm ra, đau vô cùng...
không khóc nữa, đã tự hứa là không khóc nữa, im lặng cho qua ngày, niềm tin cũng không còn nữa...
có nhiều cánh tay cứ chìa ra để kéo mình dậy, thế nhưng cứ ngồi lỳ một chỗ và chẳng chịu nắm lấy tay ai...bởi vì...mình sợ lắm...sợ người ta lại buông tay m giữa chừng...thế chẳng phải sẽ lại đau hơn nữa sao...cứ kệ m đi...tự m đứng dc...cho dù phải vật lộn, phải vấp ngã thì m cũng sẽ tự đứng dc mà thôi...
cố lên nhé...
đừng khóc nữa...
sắp chuyển nhà rồi...
hezzz!
bad night!
 
#36
đừng buồn, dù có cảm thấy bất lực thế nào cũng đừng buồn, cố lên để níu yêu thương về lại...
đừng khóc, dù có cảm thấy yếu đuối đến cỡ nào cũng đừng khóc, nước mắt không giành cho những con người không đáng, những thứ làm ta đau nhưng lại quá vô nghĩa giữa cuộc đời...
đừng trách, đừng trách ai cả, ngay cả chính ban thân mình...bởi vì cuộc đời có vô số cuộc chơi...và khi đã chơi thì không ai là người có lỗi...
đừng hận, dù có kẻ làm mình tổn thương đến tận xương tủy thì cũng đừng hận...hãy luôn cứ nói cảm ơn...vì bất cứ điều gfi cũng có 2 mặt...trái và phải...
đừng buông xuôi, dù có đôi lúc cảm thấy cả xã hội cứ nhè mình mà zẫm đạp, cả thế giới xung quanh đều quay lưng lại vơí mình...hãy học cách tự đứng lên và làm cho ng ta hối hận vì đã đối xư với m như thế...
đừng lo lắng...
đừng sợ hãi...
và hơn hết đừng bao h tự hủy hoại bản thân mình...hãy yêu chính con người mình nhất...đó không phải là sự ích kỷ...đó chính là đièu tuyệt vời nhất giành cho những ng yêu thương m...
cố lên m...
đừng vì những con người không đáng...
đừng vì những chuyện không đâu...
bình tĩnh đường hoàng mà sống tiếp...bọn chúng sẽ thấy đối với m chúng vô nghĩa biết bao...
chờ mà xem...
 
Z

zico

Guest
#37
Khi chiếc lá xa cành, lá không còn màu xanh...Hơiiiii, hỏi thế gian tình là cấy chi chi
 

puka

Happy ever after...
#39
Nếu muốn khóc hãy để lòng mình được thoải mái... Càng cố chứng tỏ mạnh mẽ, càng cố gắng k được khóc thì chỉ khiến ta thêm đau lòng.
 
#40
mai đi Đồng Nai...hehe! nghỉ dc 1 vài ngày là ngồi ở nhà không yên, cái tính cứ thích loăng quăng ngoài đường mới chịu được...Đồng Nai mùa này có trái chi ăn nhỉ? chậc chậc...
nghĩ lại mà nhớ đến chuyến đi về Long Khánh, chui vô vườn chôm chộm kiũ kịt quả...thật sung sướng...sầu riêng thì nhiều vô kể...
hự hự...
mai chạy xuống BH rồi đi Sông Ray chơi...BH thì khỏi nói...chán rồi...còn Sông Ray thì con bạn kêu dướn đó cũng chẳng có chi hay ho...cho mà kệ...tò mò nên đi...hihi!
vui vẻ lên nào...đi chơi suốt mà cứ hay ủ rủ :D
smile!^^