Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!
hìì.! ra thế.
híc.!mà công nhận nhin ah giống ah í thật.đeo cập kiếng vào nựa ko nhầm mới là lạ đó.
xin lỗi vì đã nhầm anh với bạn e anh nhé!tuy nhầm nhưng rất vui đuợc wen biết ah
thế ah tên gì vậy ạ.
hiện ah đang ở hà tĩnh hay ở đâu vậy ah.
Chiều ni, Già này mò vô Diễn đàn lấy cài địa chỉ (...), liếc qua SB chộ nói chuyện bằng smiles rành rôm rả. Có đứa chơi cả dạy smiles luôn... Ước gì có nội công mà Việt Tiệp - khóa nick hắn cấy! Rứa là Việt tiệp nà ;)).
Yêu hình như nỏ có ranh giới tuổi tác (ít nhất là ở khía cạnh cảm giác, tâm trạng; ai yêu, bồ bịch mà chẳng giống nhau, nó tựa như việc ăn vụng, ăn bốc thì ngon hơn ăn chính thức nà :))).
Mấy chục cục lịch ăn nhằm chi ;)).
Xuân chán! (tuyên bố đạ oai chưa - Liên Xô chết rồi mà vẫn tuyên bố đấy thôi - mềnh cụng rứa! :))).
Chú lãng mạn quá ;)). Sinh lệch giờ chơ không là thành "lều" văn rồi nả :))
Đùa thôi. Nhớ quê, nhớ những kỷ niệm thời ấu thơ... cũng là một nhu cầu của phần lớn những kẻ xa quê lương thiện... Nếu có chút nào đó hơi "ủy mị" vì nhớ quê thì cũng yên tâm đi, kết cục của nó không phải là sự chán nản mà là sự gột rửa tâm hồn, làm giàu thêm cái tình vốn có của người sinh ở quê, tiếp tục làm cho tình ấy, nghĩa kia lớn lên để một mai ta không hổ thẹn với Đất Mẹ - Quê mình...
hết rồi tuổi thơ ơi ? nay quê hương ta vẫn còn đó cánh cò trắng biếc một đồng quê .đồng lúa bạt ngàn xanh ngát và toả hương thơm vào dịp trổ bông, nhưng khác xa quá lủ trẻ bây giờ ko còn chơi những trò như ngày xưa ta nữa... ta bước nhẹ trên còn đường đất ngày xưa ta vẫn đến trường nay thay bằng con đường nhựa ,chợt nhìn những nét mặt ,những đôi mắt ngây thơ của lũ trẻ ta lại tìm thấy hình bóng ta ngày xưa trong đó chỉ khác một điều sao cái cặp xách của chúng lại nặng trịch ....lạ lẫm quá ,khác xa quá ....ôi quê hương một tiếng nức lòng của đứa con tha phương...tạm biệt ngươi một ngày nào đó ta lại về nằm sóng soãi trên triền đê,để nhớ về một thời ta đã có....
tỉnh dậy sau một giấc ngủ chiều muộn ... ta chợt thấy lòng trống trãi đến vô thường : căn phòng vẫn vậy nhưng vắng tênh và lạnh ngắt :ta tự hỏi đây có phải là phố phường tấp nập nơi ta đang trú chân gần 4 năm nay ... sao lạ thế thành phố như tĩnh lặng sau cơm mưa chiều .không khí xung quanh dịu lại khác hẳn với những ngày hè oi bức như mọi hôm ,những dòng người qua lại trên phố phường giường như cũng chậm lại ko xô bồ bon chen như thường ngày nữa ... chao ôi tự dưng ta lại nhớ về quê hương : cái mãnh đất mà ta đã lớn lên cùng với tuổi thơ lấm láp bùn đất .nơi những cái nắng chói chang ngày hè náo nhiệt cùng lũ trẻ chăn trâu sau một năm học bận rộn .nơi những con nước dương lên vào mùa mưa lũ .chao ôi ! ta nhớ ! ta nhớ đến da diết cồn cào da thịt những ngày trốn gia đình theo bạn đi giăng lưới bắt cá .hương vị của những con cá rô tháng 10 sao mà béo ngậy thơm lẫn mùi của hương lúa chiêm. nuốt vội những cảm xúc vào ký ức . ta chợt thấy ...