Anh trở về mang dự cảm xót xa
Kẻ lỡ tóc đuôi phồng, kẻ làm chồng dang dở
Em nén tiếng thở dài ở đuôi mắt sầu ươn ướt
Chợt ...tràn mi
Anh mắng vốn mà chẳng kịp nghĩ suy
Em chợt thấy như vừa mười lăm tuổi
Nguyên sơ yêu anh, hát tình ca thành thật
Rồi thuở xa xưa vô tình niềm tin đánh mất...