• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Xúc cảm Sầu Đông

Zico

Tâm - Tài - Trí - Tín
#1
Viết cho Ngôi Trường ĐH Đà Nẵng thân yêu

Cây sầu đông đã rụng hết lá, chỉ còn lại những cành khẳng khiu, trơ trọi hiên ngang đối mặt với cái rét như muốn rạch từng lưỡi dao lên da thịt. Vẫn một mùa đông nữa lại đến như những mùa đông đã qua, cây sầu đông vẫn đứng đó, vẫn lặng thầm giữa bao bàn chân nhộn nhịp qua lại, giữa những tiếng nói cười và cả những tiếng khóc than cho số phận.

Tại sao người ta lại gọi mi là cây sầu đông? Có phải từ mùa xuân cho tới mùa thu mi đã nhen nhóm, đã vun đắp, đã vươn hết mình cho những tia nắng vui vẽ đùa nghịch, cho một cuộc sống tràn đầy niềm vui và hạnh phúc? Để rồi khi những tia nắng mất đi, mi không còn là mi nữa, không còn một chút sức lực nào nữa.

Phải rồi, mi vẫn đơn độc đấy thôi. Từ lúc sinh ra trên cõi đời đã phải đứng trơ trọi một mình, bên cạnh mi chỉ là những cây cỏ dại, những cây vườn và suốt đời mi không thể hiểu và chơi đùa cùng được. Mi lấy niềm vui từ những cơn gió nhẹ thoáng qua, đùa vui với những tia nắng tinh nghịch dù chói chang nhưng đầy nhiệt huyết và gần gũi. Mi không thể tự đi tìm những niềm vui và hạnh phúc dù là nhỏ nhoi mà chỉ biết đứng đấy mong chờ cuộc sống bố thi cho mi những niềm hạnh phúc. Mi không thể làm gì khi những cơn gió vô tình giận dữ như muốn giật phăng mi lên từ mảnh đất vốn khô cằn sỏi đá mà mi đang sống nhờ. Những cơn mưa bất chợt trong những ngày nắng cháy mang tới cho mi đôi chút an ủi, nhưng liệu những ngày dài ông trời không cho mưa xuống thì mi sẽ ra sao?

Sang xuân, mi sẽ lại xanh tốt. Người ta sẽ lại thấy mi đứng đó, lớn hơn và khoẻ khoắn hơn trước. Nhưng mấy ai biết được trong lòng mi đã lại mang thêm một vết sẹo lớn - Vết đau mà mi phải đón nhận từ cuộc sống. Và rồi có ai hỏi mi về mùa đông năm ấy…

“Vâng, một mùa đông buồn và lạnh lẽo, thêm một vết đau hằn sâu trong lòng. Nhưng cuộc sống vốn có biết bao mùa đông. Nếu vì mùa đông mà ngã gục thì làm sao có những mùa xuân nẩy lộc đơm hoa…”

Đông 2007