"Đời ai không có những tâm sự buồn" - Ngọc Sơn hát hay vãi đái. Gọi là khai phím cho những ngày trở lại. Mà thực ra là vào lại đây cũng coi như đang đánh thức những điều đã cố nguôi ngoai, và dòng nhật ký ngô nghê đầu tiên khi tuổi vừa biết yêu được đang lang thang đâu đó.
Con người sẽ có những nỗi đau không thể quên được trong đời. Người yêu đá đít, cơ nghiệp tan tành chẳng hạn. Mà kể cả không đau lắm thì cũng có đầy thứ phải quên. Nhưng lại quên éo được. Thế là phải tạo ra một hiện thực mới đè lên cái ký ức cũ ví dụ như yêu con khác chẳng hạn. Và hiện thực đó đó được chứng minh qua câu nói ngày xưa đấy: "Ngày hôm qua tôi yêu anh thì tôi là cô bé hồn nhiên ngây thơ, còn hôm nay tôi đã trở thành con người khác, phát âm bằng giọng hờn tủi pha lẫn kiêu hãnh". Mặc dù chuyển qua Facebook cũng có diễm phúc được nghe câu đó của nhiều đứa khác nữa. Nhưng vào đây vẫn đầy cảm xúc trào ra.
Đấy "Đời ai không có những tâm sự buồn". Bây giờ mẹ nó không bảo phải yêu anh nhiều và nó cũng chả có nhu cầu làm dâu Hà Tĩnh nữa rồi.
Tao sẽ rất buồn nếu những đứa có tý học hành mang ít kiến thức éo gì đó về NHT để nói xấu những người đẹp như tao.
Con người sẽ có những nỗi đau không thể quên được trong đời. Người yêu đá đít, cơ nghiệp tan tành chẳng hạn. Mà kể cả không đau lắm thì cũng có đầy thứ phải quên. Nhưng lại quên éo được. Thế là phải tạo ra một hiện thực mới đè lên cái ký ức cũ ví dụ như yêu con khác chẳng hạn. Và hiện thực đó đó được chứng minh qua câu nói ngày xưa đấy: "Ngày hôm qua tôi yêu anh thì tôi là cô bé hồn nhiên ngây thơ, còn hôm nay tôi đã trở thành con người khác, phát âm bằng giọng hờn tủi pha lẫn kiêu hãnh". Mặc dù chuyển qua Facebook cũng có diễm phúc được nghe câu đó của nhiều đứa khác nữa. Nhưng vào đây vẫn đầy cảm xúc trào ra.
Đấy "Đời ai không có những tâm sự buồn". Bây giờ mẹ nó không bảo phải yêu anh nhiều và nó cũng chả có nhu cầu làm dâu Hà Tĩnh nữa rồi.

Tao sẽ rất buồn nếu những đứa có tý học hành mang ít kiến thức éo gì đó về NHT để nói xấu những người đẹp như tao.
