• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Vừa rửa bát vừa rên ư ử

ManchesterUTD

Đang ở trên non
#1
Mẹ anh già mất rồi, có khi anh cũng phải tìm đường kiếm lấy một/vài mẹ trẻ; ngõ hầu còn có người cho anh bú anh ăn, một mai sớm tối. Chả phải anh Chu Lai anh í bảo Cuộc đời dài lắm, hay sao? Càng già hơn, anh càng có những giấc mơ kỳ dị (thực ra là ước mơ). Ở thế hệ của anh, như anh biết, các mẹ già không bao giờ vừa rửa bát vừa hát; nhưng anh thấy bọn mẹ trẻ có vẻ nhiều đứa hay hát, nhất là những đứa giọng không tệ.


Anh có một giấc mơ thế này. Bữa tối, anh uống một chút rượu với món gì đó mà mẹ trẻ nó nấu cho anh ăn, có thể cũng chả ngon lắm đâu, vì thế phải có rượu ngon cho nó át đi, và còn kiếm tí dũng khí hão mà khen đểu món ăn của mẹ trẻ. Tất nhiên một bữa ăn gia đình mà lãnh tụ tinh thần được uống rượu ngon và còn hạ mình khen đểu, có lẽ đó sẽ là một bữa ăn vui vẻ; sau bữa ăn thì mẹ trẻ rửa bát, nghĩa vụ thiêng liêng của thị. Hãy nhớ lấy điều này: tất cả những gì chúng ta không muốn làm và không thể làm, mà mẹ trẻ nó làm, đều là thiêng liêng.


Mẹ trẻ đứng trong một quầng sáng mờ phát ra từ đèn bếp; thị bắt đầu nhặt bát đũa từ mâm cho sang bồn rửa, nước thì thị đã vặn; tiếng bát đĩa quện vào tiếng nước chảy tạo thành một hợp âm giàu tính bầy đàn: lanh canh lách cách. Bản chất của anh là yêu mến sự dịu dàng và mềm mại; anh muốn thấy một cuộc rửa bát chậm rãi và uể oải; uể oải như ánh mắt lông mi nhất định phải dầy của mẹ trẻ anh chớp chớp trông con khi buồn ngủ. Mà thực ra, nếu không phải là một cuộc rửa bát giàu nữ tính đến mức toát ra được một cái gì đó mang vẻ đẹp bừng nở hiện sinh, thì có lẽ gì anh của các bạn, một người đàn ông lười biếng và vô vọng, lại ngồi trong một cái ghế tựa đặt cạnh tủ lạnh để quan sát con đàn bà về nguyên tắc Việt đã thuộc sở hữu của anh, rửa bát?


Thị tiếp tục cái công việc, mà xem ra thị khá thích thú, hay chí ít là thị không ghê tởm nó, hay không có một dục vọng mang tính thời gian nào thúc ép thị để coi thường và tiến hành công việc chóng vánh. Ôi, còn không những mẹ trẻ không bị kêu gọi bởi phim truyền hình, bởi internet, bởi cái đe'o và cái đe'o gì anh không biết nữa; uốn éo như một con hâm bên cạnh cái bồn rửa bát; thị biết đằng sau thị là thằng chồng vô vị của thị, gã chẳng làm gì, ngồi dạng háng hút thuốc, ngắm nhìn mông thị, tư duy những tư duy đần độn của gã, chốc chốc lại banh mõm ra cười, không thành tiếng, một mình.


Đột nhiên, hợp âm giản dị bị phá vỡ, có tính cao trào, mang mầu cách mạng. Thị ư ử rên rỉ một ca khúc tiếng Việt mà thị đang thích. Các bạn hãy chú ý điểm mấu chốt này, hãy cố gắng tưởng tượng; hợp âm trước cách mạng là tập hợp những âm thanh có tính đời thường (còn gì đời hơn tiếng rửa bát); tương tự như chó sủa, mèo gào, ễnh ương gặp mưa rào; nó đẹp theo một khía cạnh rất Flaubert; khi tiếng ư ử bất ngờ rên lên, kể cả ư ử sai nốt (rất có thể mẹ trẻ anh nó giống anh tại điểm này, rất khó bắt chước cuộc đời, kể cả bài hát thị thích, và đây cũng là một lý do gượng gạo buộc thị quyết định trở thành mẹ trẻ anh), thì vẫn là những âm thanh có tính nhạc. Các nhà thạo lịch sử sẽ nhìn rất rõ điểm này có tính cách mạng trong tư duy con người - con người đã đạt tới một tầm cao mới là tạo ra các tiếng ư ử phi giao tiếp nhằm thỏa mãn một nhu cầu thẩm mĩ bột phát nào đó, vượt ra ngoài giới hạn các âm thanh tự nhiên, tiếng nói và đời thường. Xin cảm ơn các nhà thạo lịch sử!

Ivan- thằng đệ cửu vạn chuyên Văn em anh !