
có bao giờ em chợt nhớ anh không
lúa trổ đòng giữa mùa đông bàng bạc
lời hẹn thề đã từ lâu em đem người chia chác
có bao giờ em quên người khác nhớ anh
anh tin rằng giữa mong manh hai đầu khoảng cách
bỏ màu xanh sẽ một mùa tình ta về đỏ chín
bởi chia xa chiều kia màu bịn rịn
anh vẫn tin ràng có những lần em đã kịp nhớ anh
như câu thơ anh vẫn viết chữ thôi đành
là khoảng cách có dài đâu mấy bận
anh âm thầm giữa cái thoáng tình câm
im bẽn lẽn thì rằng mình chưa nói
có bao giờ trong bài thơ nông nổi
em gieo vần để vồi vội tên anh
có bao giờ giữa khoảng cánh chòng chành
ta cùng nhau ươm nụ cười bối rối
có bao giờ ...
em chợt nhớ anh không?