• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Thơ tình sưu tầm

Hà An

Điều Hành Chung
Staff member
Huyền thoại

Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Khi tỉnh dậy, anh đã chia tay với người con gái ấy?
Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy
Em sẽ chờ như thể một tình yêu ...

Em sẽ chờ
Như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa, mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước
Sắc cầu vồng chấp chới mé trời xa ...

Em sẽ chờ anh
Như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải vội đơm hoa, đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau

Em ở hiền
Em có ác chi đâu
Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác?
Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt
Có phải miếng trầu
Đợi trầu dập mới cay?

Dẫu chẳng hẹn hò
Em cứ đợi, cứ say
Ngâu có xa nhau, Ngâu có ngày gặp lại
Kim - Kiều lỡ duyên nhau
Chẳng thể là mãi mãi ...

Em vẫn đợi
Vẫn chờ
Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu!

(Thơ Đàm Thị Lam Luyến)
 

thoidahet

3 ngọn nến lung linh
Mưa tiễn em đi
(st)


Mưa rơi triền miên như khóc ai
Tiếng mưa tí tách rơi xuống hoài
Từng giọt nhớ thương vang lên mãi
Trách cuộc tình nào đã nhạt phai.

Mưa vẫn mưa rơi ngoài phố quen.
Từng giọt long lanh mắt em hiền.
Từng giọt lạnh lùng mưa đưa tiễn
Em đi theo tiếng biển gọi em.

Mưa tiễn em đi để lại ai
Ai kia buồn suốt cơn mưa dài
Ai kia đứng tựa bên khung cửa
Nhung nhớ về em trong ngày mưa.

Chiều nay nắng có hửng lên không
Cho người đi biển vui trong lòng
Cho người ở lại vơi sầu héo
Hôm nao em về? Em nhớ không?
 

www.ifun.vn

Đang ở trên non
Hãy yêu nhau đi

Hãy ru nhau trên những lời gió mới

Hãy yêu nhau cho gạch đá có tin vui

Hãy kêu tên nhau trên ghềnh dưới bãi

Dù mai nơi này người có xa người



Hãy yêu nhau đi quên ngày u tối

Dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới

Mặt đất đã cho ta những ngày vui với

Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời



Hãy yêu nhau đi bên đời nguy khốn

Hãy yêu nhau đi bù đắp cho trăm năm

Hãy yêu nhau đi cho ngày quên tháng

Dù đêm súng đạn, dù sáng mưa bom



Hãy trao cho nhau muôn ngàn yêu dấu

Hãy trao cho nhau hạnh phúc lẫn thương đau

Trái tim cho ta nơi về nương náu

Được quên rất nhiều ngày tháng tiêu điều



Hãy yêu nhau đi....! ^_^

 

www.ifun.vn

Đang ở trên non
Hạ Buồn

Hạ Buồn









Đã là thế ta về thôi em ạ

Chuyện chúng mình nắng hạ đã đốt tan

Em sang ngang quên hết những hẹn hò

Ta về kẻo tơ vò chiều bóng xế



Đã là thế em về nơi xứ lạ

Tôi nghẹn ngào lòng dạ cũng xót xa

Con thiên nga chắp cánh bay lên trời

Vừa bỏ lại một thời đang lịm chết



Thế là hết chỉ còn nhiều nhung nhớ

Em đi rồi vô cớ trời buồn lây

Tôi ngồi đây tưởng niệm một bóng hình

Mà nuối tiếc chuyện tình không đoạn kết



Thế là hết giận hờn nhau xin chớ

Đừng muộn phiền cay đắng buổi chia ly

Trách móc chi duyên nợ cũng lỡ làng

đành giữ mãi bẽ bàng thương trọn kiếp



Còn nối tiếp những ngày buồn vô vọng

Tiếng thở dài cô đọng ở trong tim

Đêm nằm im nhìn bóng tối ê chề

Chờ cơn gió vỗ về tôi ngủ thiếp



Còn nối tiếp em về trong trời rộng

Trên con đường hoa mộng đón tương lai

Vui bên ai đừng nghĩ chuyện đã rồi

Chỉ vương vấn bồi hồi thôi em ạ



linhtop

05-02-2010
 

thoidahet

3 ngọn nến lung linh
KHI NGƯỜI TA KHÔNG CÒN YÊU NHAU

Mọi lời giải thích
nào có cần đâu
khi người ta không còn yêu nhau
có lẽ tốt nhất là nên im lặng

Vườn hoa đỏ trút màu thành hoa trắng
nhưng không là hoa trắng thuở ban đầu
khi người ta không còn yêu nhau
đêm nào trăng cũng lặn

Thế giới đông người ư
nhưng thiếu vắng
khi người ta không còn nữa yêu nhau
giá như quên được nỗi đau
có lẽ đó là điều tốt hơn điều tốt nhất..
 

thoidahet

3 ngọn nến lung linh
Hanh phúc là gì

Đến bây giờ khi em đã đi xa
Anh mới biết mình nhớ em nhiều lắm
Con đường quen bước chân giờ bỗng lạ
Phố đông người sao vẫn thấy lẻ loi...

Đến bây giờ khi em đã xa rồi
Anh mới biết mình yêu em nhiều thế
Thơ cứ viết mãi những lời không thể
Nhật ký dày hơn cả những ngày xưa

Đến bây giờ khi hai đứa cách xa
Anh mới biết em cho anh nhiều lắm
Thương hạnh phúc dịu dàng sâu thẳm
Anh vô tình để vuột khỏi tầm tay

Ai chẳng có một khoảng trời thơ ngây
Với bao nghĩ suy dại khờ nông nổi
Khi có em chẳng bao giờ anh hỏi
Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc ở đâu?

Đến bây giờ khi chẳng ở bên nhau
Anh mới thấy mình lớn lên nhiều lắm
Biết mong nhớ những buồn vui trông ngóng
Biết mở trái tim yêu thương mọi con người...
 
Vì Sao Em Ơi ???...



Nhớ em nhiều nhưng không dám nói
Sợ nghỉ rằng anh dối gạt tình em
Lời con tim đâu thể sánh kim tiền
Anh buồn lắm vì tơ duyên đôi ngã...
Ai hiểu thấu cho lòng anh...em hả ?
Ai thương tình khi anh quá nhớ em ?
Ai cảm thông mình chia cách biên duyên ?
Ai an ủi cho nỗi niềm...buốt giá ?

Muốn viết cho em những lời anh đã
Yêu thật nhiều trong nghiệt ngã tình si
Nhưng lòng em đã hiểu được những gì ?
Sao nở thốt " Yêu , Si " bằng quán tính ???

Anh chua xót cho hậu duyên tiền định
Nhưng không cùng tâm tính tương thông
Xa cách nhau thì mong nhớ trùng trùng
Khi đối diện thì mong lung...hờn trách...
 

thoidahet

3 ngọn nến lung linh
ANH RẤT MUỐN QUÊN EM



Thật lòng anh, anh không thể quên em.

Nên cố giữ chút tro tàn trong quá khứ.

Khi ngọn lửa tình yêu đã tắt lịm

Chút tro tàn sẽ sưởi ấm chút lòng anh.



Thật lòng anh, anh cũng muốn quên em

Nhưng điều đó dường như là quá khó

Càng cố quên lòng anh lại càng nhớ

Quên một người khó đền thế sao em?



Thật lòng anh, anh cũng mong mình đừng nhớ

Giữ làm chi,kỹ niệm đã phôi pha

Giữ làm gì một trái tim đã chết

Anh biết tình yêu em trao anh đã hết



Thật lòng anh, anh luôn dặn lòng mình hay quên

Rồi một mai khi bình minh thức giấc

Em sẽ vùi chôn quá khứ của anh

Và từ đây anh lại chính là anh

Sống cuộc đời hạnh phúc chẳng cần em...!
 

thoidahet

3 ngọn nến lung linh
CHIA LY



Khi nổi nhớ mang hình ai da diết

Là đi xa ly biệt ở hai đầu

Thôi chia tay…...Anh có trách chi đâu

Nguyện ở mãi với hình em bất diệt



Thôi em ơi ... khóc nữa mà chi

Nước mắt ư chia ly nào cũng thế

Nhưng ngày mai trên đường đời có lẽ

Trái tim nào nhịp cũng đập phôi pha



Cho anh hôn giọt lệ lúc chia xa

Và mái tóc ôm thân gầy bé nhỏ

Để ngày mai trong muộn mằn giấc ngủ

Vẫn còn đây hương bưởi của quê nhà



Em đừng nhìn qua lệ nhỏ em ơi

Hãy cứ mặc cho ướt đầm ve áo

Để ngày mai trong chập chờn hư ảo

Con tim này dịu bớt nỗi thương đau



Ngày mai xa ôi chân trời góc bể

Ai gom từng kỷ niệm tháng ngày qua

Em có hay ở phương trời cách biệt

Bóng hình em xé nát trái tim ta



Em thân yêu mai nơi ấy quê nhà

Em vui giữa bao bạn bè thân thiết

Em có hay ở phương trời cách biệt

Em vẫn còn nguyên vẹn ở trong ta



Em xa rồi đọng lại nổi xót xa

A nh ôm trọn trong tim này bé nhỏ

Có còn chăng trong muộn mằn giấc ngủ

Em vẫn còn ... giọt lệ nhỏ hồn anh .
 

thoidahet

3 ngọn nến lung linh
Mỗi tình đầu

Ngày tôi gặp em,
Gió gầm gào thách thức
Máu tim tôi đã bắt đầu chảy ngược
Tôi của về trước chảy xuôi
Sân rộng mình tôi gào thét
Hạnh phúc tìm được tình yêu
Mưa ngừng rơi,
Gió bình yên trở lại
Rồi tôi được gần em bằng phép màu của chúa
Tim tôi òa vỡ hai lần
Mình em ngẹn ngào cảm xúc
Tình yêu hai đứa thăng hoa
Giờ tôi chợt nhận ra
Mưa vẫn rơi mà tôi không biết
Gió vẫn gào mà tôi làm ngơ
Thẫn thờ tôi ghi chấm hêt./.
 
Sẽ chẳng bao giờ em hết yêu anh...

Sẽ chẳng bao giờ em hết yêu anh

Dẫu tàn mùa xuân rồi bước sang mùa hạ

Dẫu thời gian trôi mọi người vẫn bước đi vội vã

Dẫu bóng chiều có ngả nắng chia ly.



Gió vẫn hát trong ánh nắng thầm thì

Biển vẫn dạt dào ru vầng trăng bé bỏng

Thì em vẫn yêu anh trong từng nhịp sống

Trong nụ cười trong ánh mắt em trao.





Em sẽ gửi tình yêu tới những vì sao

Để gió hát ru về anh một nửa

Để gió gửi cho anh hàng ngàn nỗi nhớ

Còn riêng mình giữ một nửa cho anh..



Sẽ chẳng bao giờ em hết nhớ anh

Dẫu sóng có vô tình cuốn trôi đi nỗi nhớ

Em vẫn sẽ đi qua miền bỡ ngỡ

Để chẳng bao giờ em hết yêu anh…
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
Em về

Trần Tuấn Ngọc

Em về nghe mỏng mưa chiều
Mình ta ngồi với bao nhiêu gió trời

Yêu vì cũng một lần thôi
Giận thương cũng một thời xa xôi còn

In trong vạt áo trăng non
Tình lay tóc rối để mòn lối quên

Ừ thôi cái kiếp đa đoan
Duyên trao người hết dở dang phận mình

Ừ thôi mang tiếng đa tình
Trái tim do dự dây tình mong manh

Yêu anh nghiêng hết về anh
Nón em đổ gió quang xanh mây đồng

Hỏi người còn nhớ ta không
Một ngàn năm trước nắng hồng mắt ai

Một ngàn năm chẳng nhớ ai
Phôi pha ký ức phong rêu tên mình

Mai về ngồi ở cửa đình
Buồn vui lá mỏng đong tình nhân gian…
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
Vớt lục bát chiều

Nguyễn Đình Vinh

Buông tay vớt lục bát chiều
Để ngơ thì ít ngẩn nhiều hơn chăng
Ra về bỏ cả nói năng
Thôi đành vui với chị Hằng vu vơ

Xè xè thả giấy đề thơ
Cho ai sao nỡ hững hờ với ai
Non tơ tẽ cỏ buông hài
Rơi nghiêng cả chút nắng mai vội vàng

Ô kìa xuân ỡm ờ sang
Cánh cò gẫy, cả mơ màng cũng rơi
Trách chi một cọng rơm phơi
Tan lòng ợ cả lời mời qua mau

Đừng buông lục bát mà đau
Xáo xào nốt chút váng màu chiều qua
Môi mềm mật ướp cho ta
Giật mình bởi một tiếng gà vỡ đêm
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
Ngọn gió


Chính Hữu


Nửa đêm em thức dậy
Nghe ngọn gió phương này thổi sang phương ấy
Đấy là hồn anh đang thở đêm đêm
Đi giữa đất trời đến hát ru em.
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
Không đề


Lâm Thị Mỹ Dạ


Cuộc đời em vo tròn lại

Ném vào cuộc đời anh
Nó sẽ lăn sâu tận đáy
Cuộc đời anh
Sâu cho đến tận... Cái chết

Trời ơi,
Làm sao có một cuộc đời
Để cho tôi ném đời mình vào đó
Mà không hề cân nhắc đắn đo
Rằng: Cuộc đời ấy còn chưa đủ...
 
Mình yêu những câu thơ của Xuân Quỳnh, yêu cái chất đằm thắm và sâu lắng trong những câu thơ ấy ! Những câu thơ rất phụ nữ , rất đời thường, những câu thơ với ngôn từ và ngữ điệu rất giản dị nhưng nghe sao sâu lắng và chứa chan tình cảm ! Những câu thơ như được viết nên bằng cả tâm hồn, bằng cả con tim của 1 người con gái, một người phụ nữ...!

Tự hát

Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay

Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em

Em trở về đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khong cách của yêu tin

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu

Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Di đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh

Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn

Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh có khi chết đi rồi
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
" Tự hát " thì quá hay rồi nhất là 4 câu cuối, ngoài ra tớ còn thích bài " Thơ tình cuối mùa thu " nữa, thơ cũng hay mà nghe hát thì càng thích đọc hơn.

Thơ tình cuối mùa thu

Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu và hoa cúc
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má

Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã bao mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ.

Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại...
- Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.

Xuân Quỳnh
 
"Anh cách em như đất liền xa cách bể
Nửa đêm sâu nằm lắng sóng phương em
Em thân thuộc sao thành xa lạ thế
Sắp gặp em rồi, sóng lại đẩy xa thêm

Anh không ngủ. Phải vì em đang nhớ
Một trời sao rực cháy giữa đôi ta
Em nhắm mắt cho lòng anh lộng gió
Cho trời sao yên rụng một đêm hoa"
 
Đồng ý với chị. Bài ni đọc thơ cũng hay mà nghe hát cũng thích, phù hợp với nhiều lứa tuổi ! Thơ của XQuynh có sự ngây thơ của con trẻ, có những yêu thương lãng mạn tuổi thanh xuân, và có cả những băn khoăn, trăn trở của người phụ nữ. Thấy khá là thú vị khi đọc bài thơ này, đọc lần đầu thấy hơi buồn cười, đọc lần 2, lần thứ 3... mỗi lần đọc dường như mình suy ngẫm thêm đc 1 ít ý nghĩa của bài thơ, hiểu thêm đc về ước mơ nhỏ be, giản di của người phụ nữ, dám yêu. dám thú nhân, và dám sống, như mãnh liệt , như mạnh bạo nhưng lại phảng phất chút nữ tính, dịu dàng và e ấp
Thơ viết cho mình và những người con gái khác

I

Các cô gái cùng thời với tôi
Tôi giống các cô và lại khác các cô
Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa .
Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết dấu vào đâu.

Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
Cho đến ngày tình yêu ấy tắt đi.
Còn ở tôi, tôi mang nó nặng nề
Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
Không làm sao có thể ngồi nguyên
Tôi sợ màu trời sau khung cửa bình yên
Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.

Tôi yêu những dòng sông mùa nước lũ
Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơ mưa
Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
Tôi không thích nhìn ngôi nhà lộng lẫy,
Bằng những công trình còn sắt thép ngổn ngang
Những công trình giống như tuổi thanh niên
Chưa hoàn chỉnh những đó là hi vọng.

Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới...

Những cái chính chúng ta ta thường chả nói
Mà bọn con gái mình hay nói xấu lẫn nhau
Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
"Cô này lác, cô kia thì cằm lẹm..."
Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
"Chuyện đàn bà".
Họ có biết đâu
Biết bao điều mãi tận thẳm sâu
Ta chịu đựng hy sinh vì họ.

II

Dẫu sao con trai cũng là đáng quí
Mỗi người sinh ra đã hướng sẵn một chân trời
Việc hôm nay họ không để ngày mai
Họ lượng sức, lượng đường "đi phải đến".
Đầu óc họ đã quen tính toán.
Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:

Ngăn làm thơ, ngăn đánh giặc, gia đình
Tình yêu nữa cũng trong chăn của họ
Ôi con trai thật kì lạ
Tôi yêu tất cả mọi người mà chẳng yêu được riêng ai
Không sĩ diện đâu, nếu tôi yêu được một người
Tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm
Tôi yêu anh dẫu ngàn lần cay đắng...

Con gái chúng mình mang tiếng nhỏ nhen chật hẹp,
Nhưng hơn bọn con trai cái đức biết hi sinh
Ta yêu người con trai không phải vì mình
Mà họ yêu ta vì họ yêu chính họ
Được yêu hai lần, họ cao lên một bậc
Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
Vì chính ta cũng chẳng yêu ta.

Chúng ta cam lòng với việc tần tảo nuôi con việc đồng ruộng hậu phương là việc phụ.
Con trai cho rằng ra mặt trận, làm thơ... là việc chính của đời kia.

Nhưng họ đâu biết rằng nếu không có chúng ta thì họ cũng chẳng đánh giặc làm thơ.
Không có chúng ta, chỉ họ sống với nhau thôi họ sẽ trở thành ngu ngốc.

III

Và cả anh, anh yêu của riêng em
Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.

Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
Tiếng tim anh đang đập vì em
Em yêu anh, yêu anh như điên
Em viết những bài thơ tình yêu tưởng anh là ý tứ
Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
Tay này đây, em may áo cho anh
Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
Bài hát tình yêu ca ngợi con trai
Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
Để họ biết thế nào là hạnh phúc
Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
Đến thói thường hay cáu gắt của anh
Nếu đời anh đã xếp thành ngăn
Em sẽ đảo tung lề thói cũ.

Điều đơn giản anh hiểu ra tất cả
Rằng tình yêu không thể tách rời
Khi ấy em là cơ thể anh rồi
Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn

Nhưng mà anh thì vẫn là anh
Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
Anh tiếc thời gian chúng ta đã qua rồi
Em, em biết không gì mất được
Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc.

Đọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
Biết bao giờ em trở nên tốt được
Vì khi già tay còn vụng về hơn!