• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Thơ tình sưu tầm

BÊN EM
Xuân ơi! Xuân đến điệu đà
Hoa (H) ơi! Hãy nói em là của anh
Cây ơi! Cây có yêu cành?
Em ơi! Em có yêu anh trọn đời?
Đường dài ngắm lá Thu rơi
Cầm tay em nói bao lời thiết tha
Bên em quên cả đường xa
Bên em chỉ nhớ tình ca tuyệt vời
Bên em đi suốt cuộc đời
Cùng em đến cuối chân trời ước mơ
Bên em ấp ủ vần thơ
Nụ hôn thắm thiết, vu vơ, ngọt ngào
Bên em đi dưới trời cao
Ngàn sao lấp lánh, chiếu vào nhân gian
Bên em buông cả tiếng đàn
Bên em như được muôn vàn giấc mơ.
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
Ngày cuối...!!!

Không có anh
Em như chim chiều mỏi cánh
Chấp chới bay trong chiều tà sương lạnh
Không lối vườn xưa
Thấp thoáng cơn mưa
Ngày tàn tạ
Đôi cánh mong manh tan rã
Tuyệt vọng buông mình xuống không gian
Tiếng hót cuối cùng, xin vọng lên ngàn
Xin để anh nghe thấy
Rằng trong em vẫn cháy –khao khát tình anh
Em bỗng hoá mong manh
Khi không còn anh nữa
Trái tim non nức nở…
Xin đọng hoài trong nhau.
Thuý Hương
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
Thầm yêu em

Tôi yêu em đã bao năm lặng lẽ
Tấm chân tình tôi dành hết cho em
Khi yêu em tôi nào đâu tính toán
Tiếng yêu em tôi giam tận đáy lòng

Yêu thầm em con tim tôi đau đớn
Mãi cô đơn tương tư một bóng hình
Đã nhiều đêm khắc khoải trong niềm nhớ
Mới biết rằng ta bơ vơ giữa đời

Em hãy nói cho tôi chỉ một lời
Trong tim em : có chứa bóng hình tôi !
Hay có chăng tôi chỉ là cát bụi
Vướng bẩn áo em , em ghét , em khinh

Tôi chỉ mong dù một lần đáp lại
Để tôi chạm vào mái tóc em xinh
Để tôi trọn cuộc đời này dâng hiến
Dành cho em người duy nhất đời tôi
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
Đông về không lạnh

Đông về ngang phố chiều nay
Lướt qua mong ngóng biết bao ngày
Gió lạnh buốt giá len hồn nhớ
Chợt thèm nắm lại một bàn tay..

Từng mùa đi qua, từng mùa qua
Rét cóng tê người cắt thịt da
Nụ cười em gái hồng đôi má
Sáng rực khung trời bớt xót xa


:yociexp97:
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
Bất chợt - Lê Trung Tiền

Bất chợt em đi xa
Mùa thu không trở lại
Bất chợt một ngày xa
Em về nhưng tình lạ

Khoảng vắng ngày xa xưa
Có đôi hài cổ tích
Em hồn nhiên tìm đến
Ta - chú bé ngẩn ngơ

Tình có lúc như thơ
Qua một giọng ngâm huyền
Em là cô tiên nhỏ
Đi lạc vào giấc mơ

Rồi mùa thu thay lá
Chiếc ghế nhỏ buồn tênh
Đôi hài em mang lấy
Mà tình cứ bay xa

Bất chợt! Bất chợt mà!
Em về trong bất chợt
Ta bất chợt nhận ra
Mùa thu cũ đã xa

Bất chợt! Bất chợt mà…

 

hoavende

Đóa Hoa Vô Thường...!!!
MUỘN MÀNG


“Đã lâu lắm chú không về thăm xóm”
Em vẫn thường mặc áo tím ngày xưa
Vẫn dịu dàng đội nón lúc trời mưa
Đường đi học mỗi lần qua đầu ngõ

Nắng đã tắt, chú ơi, từ dạo đó
Chú chẳng về nên nắng chẳng hồi sinh
Chỉ mình em vẫn rảo bước một mình
Chân cũng mỏi và lòng em cũng giận

Em giận chú vô tình ghê lắm
Chú chẳng buồn, chẳng nhớ đến em sao!
Em vẫn xinh như chú bảo ngày nào
Nhưng xinh đẹp mà vô duyên… chú nhỉ?

Em yêu chú!Vâng, dù em bé nhỏ
Cô học trò còn lấm mực ngây thơ
Rồi một hôm có ước mộng vu vơ
Tại chú đấy làm cho em biếng học

Chú vô tình làm cho em đã khóc
Rồi chú đi biền biệt cũng chẳng về
Xóm em buồn từ dạo đó, chú biết không?
Em cũng thế… buồn ghê cơ chú ạ…

Sao lâu quá chú không về thăm xóm
Cây lan già mấy độ đã trổ hoa
Mối tình đầu vụng dại cũng phôi pha
Em yêu chú...hương tình còn phảng phất

Rồi một hôm em bỗng quên chú thật
Em lấy chồng, đời đẹp lắm chú ơi
Đêm vu quy, em bỗng thấy bồi hồi
Thư của chú gửi về…ôi muộn quá

Thư chú viết: “Yêu em từ lâu lắm…
Chưa ngỏ lời vì chú sợ tương lai”
Thôi muộn rồi, chú đừng mộng ngày mai
Con sáo ấy sang sông rồi chú ạ!

Đêm vu quy em nghe lòng buốt giá
Trong tay chồng mà nước mắt rưng rưng
Chú biết không… em tha thiết gọi thầm
Tên chú đấy…vì em còn yêu chú

Lên mạng tự nhiên đọc được bài thơ hay quá! Gửi cho mọi người cùng đọc và suy ngẫm. Tình yêu luôn là 1 dấu chấm hỏi lớn??? Giá như........
 
Một mình đêm trăng

Một mảnh trăng tròn-một bóng tôi,
Một đêm trơ trọi lá vàng rơi,
Một chú côn trùng kêu tìm bạn,
Ba tư rồi nhỉ...tháng năm trôi...
 

Hiền Phạm

TÔI LÀ TÔI
Thơ tình

Nguyện cầu


Xin Anh đừng gõ cửa trái tim Em
Bởi nơi ấy không còn rung cảm nữa
Mây khói thời gian cho tình yêu dang dở
Để cuộc đời như một cánh chim.

Xin Anh đừng gõ cửa trái tim Em
Bởi giông bão không dừng chân bến đợi
Với sân ga Em, con tàu Anh đến muộn
Hơn một lần... trăng khuyết khóc đơn côi

Xin Anh đừng gõ cửa mà chỉ đứng ngoài thôi
Em không muốn dầy lên trang nhật ký
Đừng đánh thức trái tim em vừa yên nghỉ
Sau một lần thổn thức và tin yêu.

Xin Anh đừng gõ cửa trái tim Em
Hãy để bình yên ru Em thay lời mẹ
Hoa cũ đã tàn mà nụ chưa hé
Em xin nguyện cầu,đừng gõ cửa trái tim Em !!!​
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
GỌI EM
Khải Nguyên


Anh gọi tên em với nỗi nhớ ước ao
Trong tiếng gió thét gào tan giữa sóng
Biển và anh ngàn đời trông ngóng
Kiếm tìm em qua lớp lớp sóng xô

Anh gọi em như con sóng vỗ bờ
Để biết được tận cùng cơn khát
Về đây em, mà nghe biển hát
Lời yêu thương - lời anh đấy - ngọt ngào

Khi mặt trời chìm, anh gọi nắng lên cao
Khi mặt trời lên, anh gọi hoàng hôn xuống
Để em hiểu nỗi lòng trống vắng
Của anh và biển đấy, khát khao em...
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
Em ơi đừng...
Phương Liên


Em ơi đừng yêu anh quá
Sức người chẳng chịu nổi đâu
Bế em nửa vòng trái đất
Anh tan thành biển u sầu.


Em ơi đừng yêu anh quá
Chỉ một giọt cũng tràn ly
Đời ngạt khôn ngoan lọc lõi
Mình ngạt u mê tình si.


Em ơi đừng yêu anh quá
Mình khôn nhiều lần ba năm
Bên nhau ngàn giờ vụng dại
Yêu! Loài người luôn lỡ lầm.


Em ơi đừng yêu anh quá
Rau dăm cay đắng đủ rồi
Nhắm nhau quả trứng vịt lộn
Tình yêu hành mỡ thế thôi!


Em ơi...
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
Trái tim anh là giọt nước mắt em

Thế giới anh thế giới mùa bão giông
Sóng biển gầm gào mây đen vần vũ
Chớp xoẹt cháy môi hôn vụn vỡ
Mắt bão dửng dưng nhìn...


Thế giới anh thế giới đốt yêu tin
Anh quằn quại trong tro than bỏng giẫy
Con chim nướng trừng trừng
Bao hàm răng nhe nanh...


Thế giới anh thế giới bóng cuộc tình
Tàn cuộc chơi còng đời thu dọn rác
Nụ cười mốc meo, tiếng thở dài mốch thếch
Một đời sát phạt giữa đỏ đen...


Trái tim anh là giọt nước mắt em
Bắt đầu sống khi đêm đêm bừng tỉnh giấc
Thế giới anh ngày mai không thể chết
Khi em còn nức nở lúc cô đơn...




Sưu tầm
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
Kẻ lang thang...





Gặp em lang thang nhặt những câu thơ
Gặp em lang thang nhặt những dại khờ
Gặp em lang thang ăn nhiều trái đắng
Gặp em lang thang vớt từng giọt nắng...


Cuộc đời muôn màu cuộc đời bạc trắng
Con tim khôn ngoan con tim dại khờ
Tình yêu chập chờn ngày mưa ngày nắng
Hạnh phúc chập chờn hạnh phúc nơi đâu...


Con tim lạc loài vứt ngoài cửa sổ
Anh nhặt về đưa em
Có anh trái tim em không bao giờ đánh mất...
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
CỔ TÍCH NGÀY NAY

Em biết không ngày xưa biển hiền lắm
Sóng chửa hình thành hai bờ sát gần nhau
Nước trong xanh và không mặn thế đâu
Gió dịu dàng mơn man đôi bờ cát
Rồi một ngày biển không buồn ca hát
Nước đẩy lùi hai bờ mãi ra xa
Chia tay là điều không muốn xảy ra
Hai bờ lặng nhìn nhau trong xa tắp
Biển gào thét khóc hai bờ xa cách
Nước mắt hòa vào thành nước mặt hôm nay
Gió giận hờn thổi dòng nước mắt bay
Biển thành sóng gửi đôi bờ thương nhớ
Bãi cát trắng cũng hình thành từ đó
Nhớ thương nhiều thành những hạt cát long lanh
Lúc êm đềm biển trở lại màu xanh
Vẫn ấp ủ mong manh niềm hy vọng

(st).
 

hvdung

New Member
GIỮA HAI CHIỀU QUÊN NHỚ


Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia

Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh

Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
Em ngẹn lòng khi thốt gọi thành tên.
"Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành"
minh khog hieu duoc cau nay lam, mong ban giai thich hộ mình nhé, minh rat thich bai nay
 

Phạm Viễn Phương Đông

Răng là nhục-răng là vinh
Staff member
_=:Trời trở rét:=_
Xuân Quỳnh

Sao không cài khuy áo lại anh
Trời lạnh đấy, hôm nay trời trở rét

Gió nhiều quá phòng trở nên chật hẹp
Bụi mù ngoài đường phố ít người qua



Em từ nhà đi tới ngã tư

Gặp đèn đỏ trước hàng đinh thứ nhất
Chờ sang đường đèn xanh vừa bật
Em lại quay về, thành phố mùa đông



Em đi qua hiệu sách ngoại văn

Cô bán sách ngồi trong quầy lặng lẽ
Sau tủ kính sách nằm yên tĩnh thế
Nào ai hay bão táp ở từng trang



Đến hay là nét mặt hồ Gươm

Vừa xanh đấy như lòng người dễ hiểu
Trời chuyển gió phải chăng hồ mềm yếu
Nên đổi thay rồi một sắc ưu tư



Chỉ vui là những quán hàng hoa

Rét nóng mặc, thế nào hoa cũng nở
Hoa mỉm cười giễu người qua phố
Đang giấu trong áo ấm niềm lo



Em lại thấy mình cũng thật vẩn vơ

Lại đi thương cây bàng trước cửa
Cây dù nhỏ, gió dù gió dữ
Hết mùa này cây lại lên xanh



Sao không cài khuy áo lại anh

Trời lạnh đấy, hôm nay trời trở rét…
 
Lặng mà nghe tôi kể một chuyện tình
Lật trang đầu sóng và cát thành đôi
Hạnh phúc đó như hoa nở trên đồi
Cát bên sóng, sóng ngày ngày bên cát

Nhưng ai biết cuộc tình kia sẽ nhạt
Theo thời gian, theo tiếng hát đại dương
Sóng ra đi dào dạt khắp nẻo đường
Và biết không?Có một bờ cát khác

Tự nhủ rằng thú vui là bản nhạc
Hát một lần rồi sóng sẽ quên đi
Đâu biết rằng vạn bờ cát sóng qua
Một lần đến mộit cuộc tình dang dở

Sóng đã quên hay cố tình không nhớ
Rằng phương trời sóng và cát thành đôi
 
Ảo Ảnh
(Đinh Thu Hiền)

Tôi đã chôn sao anh cứ hiện về?
Nấm mồ ấy không một lần hương khói
Vùi sâu anh trong quãng đời nông nổi
Tôi bồi hồi, tôi bối rối... tôi yêu!

Romeo giữa cuộc đời có được bao nhiêu?
Mà cô gái dám làm Juliet
Xuân Hương ơi! Màu trầu xanh tha thiết
Nhưng tìm hoài đâu có kẻ ăn chung?

Ảo ảnh mãi thôi, ảo ảnh đến khôn cùng
Mồ anh đó tôi chôn bằng nước mắt
Hồn chìm nổi, lênh đênh, hồn phiêu bạt
Để lại về khắc khoải sống trong tôi.

Thiên đường bao la nhặt hết giữa cõi đời
Những ngôi sao làm một trời tinh tú
Ảo ảnh của tôi ơi! Hãy bay vào vũ trụ
Thế giới này đâu có chỗ cho anh!
 

aini

Empty Folders
Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cả bạc triệu em trả anh năm ngàn.
 
Riêng chung mùa Hạ


Có phải hạ về khô nước mắt cho em ?
Cơn mưa cuối bước qua thềm không nói.
Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi,
Phiêu du theo gió thổi giao mùa.

Có phải hạ về lau nốt những dây dưa ?
Còn buốt lạnh hơn mưa chiều Hà Nội.
Nắng thì chẳng bao giờ thôi nông nổi,
Cháy cạn mình không thể tới đêm thâu.

Thương con ve chưa nở đã sầu,
Phượng chết xác vẫn nguyên màu nhức nhối.
Em đày đoạ cả đời không tìm nổi,
Một chàng trai nào dám chết bởi tình yêu.

Nên buông cô đơn lang bạt với muôn chiều,
Nên gửi cuộc tình theo trăng và theo gió,
Nên bình thản trước mọi lời bỏ ngỏ,
Nên dẫu nồng nàn hạ có cũng như không!

(Đinh Thu Hiền)
 
I

Itanium7000

Guest
Dựa vai anh mà khóc...

Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao?
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi

Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây.

Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại , dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Xớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ vỗ về " Dù mất cả trần gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay
Khóc đi em, dựa vai anh mà khóc