• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Thơ tình sưu tầm

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#21
Có thể Anh ấy yêu Chị nhiều hơn Em
Bởi tình yêu đầu nhiều dại khờ nông nổi
Bởi rung động đầu đời thường khó nói
Nhè nhẹ thấm vào từng năm tháng qua mau

Có thể suốt đời Anh chẳng quên đựơc Chị đâu
Dù bây giờ Anh đã thuộc về Em mãi
Xong vẫn còn chút gì đọng lại
Một chút ngày xưa như nhớ thương

Trách làm sao những phút Em giận hờn
Khi Anh nói về những tháng ngày yêu Chị
Xin đừng trách Em là người ích kỉ
Cũng chỉ vì Em yêu quá đấy thôi

Rồi mai đây trên khắp nẻo đường đời
Chị sẽ gặp ai kia có thể hơn Anh ấy
Quá khứ kia xin đừng làm sống dậy
Để Anh sống với mình và sống với Em thôi!!!
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#22
Trong em ngập tràn kỷ niệm
Mùa đông xưa anh nhớ không
Ta cùng nhau đi xem lễ
Không gian hương gió thơm nồng

Quỳ bên anh nơi nhà nguyện
Cùng thề ước mãi có nhau
Lời yêu xưa nay còn mãi
Trong em tình chẳng phai màu

Xưa em yêu màu soan tím
Thủy chung thắm đượm tình anh
Bên anh trong tà áo tím
Hồn say giấc mộng hương lành

Giáng Sinh cô đơn xứ lạ
Tượng Chúa buồn góc giáo đường
Bên hang đá em lẻ bóng
Lệ tuôn dài đọng nhớ thương
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#23
Anh không nói vì sao xa em
dẫu lời yêu bao ngày đã ngỏ
anh không nói mặc cô tình dang dở
trời vào thu nắng vẫn đong đưa

Chuyện chúng mình đã chuyện ngàn xưa
anh tàn nhẫn trao người xa lạ
biển phũ phàng đập vào vách đá
con hà cứa đứt chân em

Mạnh mẽ sâu xa biển của thiên nhiên
náo nhiệt quanh co con đường của phố
trong làn nước thân em nhỏ bé
giữa phố đông lạc nỗi vắng anh

Sáng nhợt nhạt đêm sao vắng tanh
em ủ dột xa anh yêu dấu
nỗi đau tình yêu cào cấu
anh chẳng nói lời vì sao xa em

Chẳng thể mang bị gậy đi xin
chẳng thể ngồi chờ tình yêu gõ cửa
em vu vơ đói khát dầy vò
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#24
Giọt nước mắt trong của người đưa tiển
Luôn có một hình bóng để đợi chờ
Và cứ thế đời là niềm hy vọng
Cây trơ cành vươn tới một mùa xuân

Ta là sóng và em là mây trắng
Sóng dạt dào ru bờ cát từng đêm
Mây lang thang trôi về nơi vô định
Sóng và mây mãi mãi vẫn êm đềm

Ta ao ước đưa em vào phiêu lãng
Buồm giương cao gọi gió giục thuyền xa
Thổi mát dịu tình xanh màu nước biển
Cùng dìu nhau đến bờ bến yên bình

Trong khoảnh khắc bỗng thấy mình thoát tục
Mây trên cao chìm xuống đáy khe vàng
Nguồn ánh sáng là niềm vui bất tận
Thương yêu người ta thương cả trời thơ

Thương yêu người tim hồng ta đi trước
Lòng rộn ràng lộng bóng dáng kiêu sa
Bước chân ai khoan thai ngoài song cửa
Người về rồi ta tỉnh mộng hoang sơ...
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#25
Biển giờ có còn nhớ em không?
Có còn cuộn sóng, gió thét gào
Có xoá bờ cát bàn chân nhỏ
Đem em về biển rộng mênh mông…

Bãi vắng, em nhìn mây lang thang
Chiều dần buông lam tím khung trời
Nâng trên tay cành hoa cúc trắng
Thấy tiếc nuối một thuở hồng hoang

Một chú âu lượn tít trời xa
Nhắn với biển rằng em đã về
Gió thu phong mơn man dòng tóc
Thấm ướt vai gầy giọt sương sa

Trăng chao nghiêng ánh vỡ xôn xao
Muôn ngàn tinh tú xót xa tình
Thiên thu réo gọi người bặt tiếng
Cho em tình lỡ đời hư hao

Biển vẫn đưa bọt bể lăng xăng
Vẫn ru em ngủ đêm trăng vàng
Khoác thân em, chiếu chăn là sóng
Và ủ tình em những bâng khuâng

Hãy tròn giấc ngoan, này hỡi em
Biển với em có dây tơ ràng
Dù xa vắng, tình biển khờ dại
Ký ức luôn về kỷ niệm em…
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#26
Bỗng dưng mưa đổ bên thềm
Hoen đôi mắt ướt theo em tan trường
Chỉ trời mưa dệt sợi thương
Ta mang nối lại tìm đường sang sông

Trời thương bắt nhịp cầu vồng
Giúp người khác họ phải lòng tìm nhau
Dẫu không là mối tình đầu
Em đừng cởi áo qua cầu gió bay

Vô tình sợi tóc vướng tay
Ngỡ rằng con gái gió lay tóc thề
Trời sinh ta lỡ ngô nghê
Đuổi hoài theo mái tóc thề trú mưa.
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#27
đã bao lần em gặp mắt anh
như làn gió mơn man trên má
cho tin em dợn lên sóng cả
sóng tình yêu em say đắm anh ơi

rồi thời gian cùng tháng ngày trôi
anh vẩn ko một lời ngỏ
và trái tim em ngập tràn đau khổ
thú với lòng ta đã yêu nhau

đã bao lần cây cỏ rủ lá xanh
đã bao lần em âm thầm khắc khoải
mà anh vẩn một lần ko nói
lòng ngổn ngang hờn giận lẫn yêu thương

cuộc đời ơi! sao lắm tai ương
là phận gái em nào dám thổ lọ
mối tình đầu em đành phá vỡ
ôm giận hờn em bước sa ngang

buồn làm chi anh duyên ấy dở dang
hối tiếc làm chi tình đã lỡ làng
nếu muốn yêu xin anh hãy nhớ
đừng để người ta phải khổ như em
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#28
Quảy gánh tình không ta tìm chốn trọ
Hạnh phúc nơi đâu giữa tuyết sáng ngời
Tưởng đã bao năm đời dày chịu đựng
Cơn rét đầu Đông xé nát mặt người

Đêm dài loanh quanh hồn dưng tản mạn
Mắt lạc tầm nhìn cõi tối âm u
Bóng dáng hôm qua võ vàng trên lối
Sỏi đá co mình khóc cả thiên thu

Hỏi gió về chi cho đời thêm lạnh
Chỉ lần đau này cũng đủ tàn hơi
Tội cành cây non chơi vơi oằn oại
Biết với ai đây để nói một lời

Ta có là ta mai này thức dậy
Nhìn nhánh sông gầy hoá đá thành gương
Ta lại thấy ta đường quen cô độc
Quảy gánh mùa Đông qua dốc vô thường
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#29
Tôi lại bước dưới hàng cây phượng đỏ
dưới ánh trăng soi bóng mập mờ
dưới làn kỷ niệm bay trong gió
một thoáng buồn vui tuổi học trò

nước mắt rơi khi con đò cập bến
trở ước mơ nay vút cánh lên rồi
tôi bồi hồi nhìn mỗi người mỗi nẻo
nghoảnh lại trông đã khuất bóng đò

đò ơi dừng lại chờ tôi với
cho tôi trở lại bến đò xưa
có nắng có mưa ai chèo lái ?
nuôi những ước mơ vút cánh rồi

ba năm trôi không một lần trở lại
bến đò xưa ai đợi tôi không ?
tôi lại bước dưới hàng cây phượng
bỗng dừng chân sao lại bến đò xưa
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
#30
Bài thơ bên cửa sổ
Bùi Sỹ Nguyên

Đếm những điều ra đi
Bằng tháng năm khờ dại
Đếm những điều còn lại
Bằng mỗi sớm mai hồng.

Và rồi em biết không?
Cuộc đời bao ngả rẽ
Mỗi khi khô giọt lệ
Hãy khóc bằng tâm hồn.

Hãy tách đôi vỏ buồn
Tìm chồi nhân hy vọng
Giữa ánh dương vừa mọc
Bàn tay gieo nhẹ nhàng.

Nếu ước mơ úa vàng
Em hãy tô lại đỏ
Nếu con đường nhiều gió
Hãy bước đều đôi chân.

Nếu em nhớ mùa xuân
Khi hạ vừa tắt nắng
Hãy giữ hồn tĩnh lặng
Rồi cỏ non sẽ về.

Một cuộc tình mải mê
Chỉ làm tim xơ xác
Một kẻ đi phiêu bạt
Chỉ xanh thêm đợi chờ.

Hãy viết nốt bài thơ
Rồi để bên cửa sổ
Mặc chiều hôm và gió
Cuốn muộn phiền ra đi.

Đếm những điều ra đi
Bằng tháng năm khờ dại
Đếm những điều còn lại
Bằng mỗi sớm mai hồng.

Tuner chú ý tên tác giả nhé, không biết tên tác giả thì " Sưu tầm" . Hì.
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
#31
Đọc bài này thấy hay hay nhưng tớ không biết tên tác giả và cũng không biết tên bài thơ luôn:

Bài thơ anh viết tặng em
Sẽ mãi mãi là một nửa
Còn một nửa ban mai mở cửa
Hàng cây xanh ríu rít gọi chim về

Một nửa bài thơ là cỏ ướt ven đê
Là mưa bóng mây trên tàu sen lắc rắc
Là tiếng trống trường sau mỗi giờ tan học
Là lục lạc lưng trâu trẻ gọi nhau về

Một nửa bài thơ là hơi ấm làng quê
Là tiếng dế mèn trong ống bơ mỗi sớm
Là mùa thu thơm nống hương cốm
Là giếng khơi trong mát rượi cả đêm hè

Một nửa bài thơ ướt đẫm tiếng ve
Sẽ một nửa thôi- ngàn đời thôi ...một nửa.
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
#32
RỒI CÓ THỂ

Phan Văn Trị

Rồi có thể ta nhìn nhau ngượng ngập
Anh đi cùng cô gái khác xinh tươi
Tôi cố để không rơi nước mắt
Còn ai đâu thương mến dỗ cho nguôi

Rồi có thể vợ và con ríu rít
Anh nhẹ nhàng quên hết chuyện đôi ta
Anh hối hả đón cuộc đời hạnh phúc
Tôi bàng hoàng mãi chẳng hiểu ra

Rồi có thể đắng cay và đơn độc
Sao hôm nay tôi vẫn thấy yêu đời
Mỗi ngày sống có bao điều đẹp quá
Khi chiều về anh nháy mắt chào vui

Chỉ một phút sống cùng nhau như thế
Tôi đã mang theo đến trọn đời
 
#33
Chuyện Của Gió
(Như Khuyên)

Em ! xích lại, ngồi gần Anh chút nữa ,
Nghe ngoài kia Gió nói chuyện với Mưa
Gió kể rằng vào một buổi nắng trưa
Có đôi lứa tìm đến đây tình tự ,

Người con gái mắt buồn như Sơn nữ
Người con trai trông dáng vẽ suy tư!
Lặng nhìn nhau không thiết đến ngôn từ
Xung quanh họ thời gian như cô đọng!

Rồi Gió thấy mắt nàng buồn dậy sóng
Gió bảo rằng: Họ nói tiếng chia ly !
thương cho nàng lệ đẫm ướt bờ mi
bờ vai nhỏ run- run cùng tiếng nấc

Cứ như thế !...Và hình như lâu lắm..
Họ vẫn ngồi, đôi mắt hướng xa xăm
Thương cuộc tình mà họ ngỡ trăm năm
Chợt vụn vỡ trong một chiều ảm đạm!

Mây thương tiếc cũng giăng sầu u ám !
Fin cafe vẫn từng giọt thì thầm ...
Dội vào hồn như một bản Phúc Âm
Ru lòng họ về một miền vô cãm .....

Nghe Gió kể, Mưa càng buồn ảm đạm
Ước muốn mình là những giọt hồi sinh,
Tuôn xuống đời dòng nước mát yên bình ….
Làm sống lại những cuộc tình đã chết!
* * *
Chuyện của Gió, Gió cuốn trôi đi mất ....
Sầu của Mưa , Mưa đã xóa nhạt nhoà ...
Mình bên nhau đâu có chuyện chia xa!
Em chớ để lệ sầu hoen mi mắt ...

... Rồi Gió lại đem chuyện mình thóc mách! ...
Làm Mưa sầu ! Mưa khóc suốt đêm thâu ...
Thêm phiền lòng những đôi lứa yêu nhau,
Quên! Em nhé ! Chuyện của Mưa và Gió .
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#34
Xin lỗi...Anh yêu em!

xin lỗi vì anh đã yêu em
dẫu biết rằng không thể bên em mãi
nhưng con tim yêu không thể nào ngừng lại
vẫn biết rằng ngày mai phải xa em

xin lỗi vì anh đã yêu em
vòng tay ôm ấm nồng hơi thở
nghe nhịp đập con tim em nức nở
mai xa rồi em còn nhớ anh không?

xin lỗi vì không thể bên em
ngày chia tay em cũng đừng khóc nhé
đừng đứng lặng nhìn bóng anh xa khuất
ngoảnh mặt đi rồi lại thấy đắng khóe mi

xin lỗi vì anh đã ra đi
con đường xưa giờ mình em lặng lẽ
anh mỉm cười để thấy mình mạnh mẽ
anh phải xa rồi-ngã rẽ của riêng em

xin lỗi vì anh đã yêu em
dẫu vẫn biết không thể bên em mãi
con tim yêu của một thời trẻ dại
xin lỗi-em có trách anh không !
 

Duyên Duyên

SẮC VÀNG BÃO GIÔNG.
#35
HAI SẮC HOA TI-GÔN
T.T.K.H.

Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu thương

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng : "Hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi".

Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp : "Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng nghĩ suy".

Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trần gian khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm
Trong một ngày vui, pháo nhuộm đường

Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy cho nên vẫn hững hờ

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo với chồng tôi
Từng mùa thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người

Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi

Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây trắng
Người ấy ngang sông đứng ngóng đò

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi ! Người ấy có buồn không ?
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng...
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
#36
Tình Biển
Tác Giả: Đắc Tài



Biển hôm nay buồn lắm phải không em?
Một mình anh lang thang trên bờ cát
Nhìn con sóng vỗ về và khẽ hát
lời hát buồn cho một thuở yêu thương.

Em yêu biển như lòng anh yêu biển
Yêu hoàng hôn đi xuống giữa hư không
yêu biển cả mặn nồng trong dịu ngọt
yêu đắm say hơi thở của Đại Dương.

Anh yêu biển như lòng em yêu biển
yêu khẽ thôi! _ không sợ biển giận hờn
cho trọn đời của một kiếp yêu đương
Để con sóng một thời ôm ấp mãi.

Biển hôm nay buồn lắm thật em ơi
Anh xa xăm nhìn cuối tận chân trời
Anh yêu biển để rồi xa biển
Xa hôm nay đến trọn cả cuộc đời ......
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
#37
Xin Anh đừng là mây bay
Suốt đời Em không với tới
Xin Anh đừng là con suối
Bởi nguồn sẽ đổ về sông

Xin Anh đừng là vừng đông
Cho Em chói lòa đôi mắt
Xin Anh đừng là khoảnh khắc
Để rồi tan biến hư vô

Anh đừng là ngôi nhà to
Để Em đi qua ngần ngại
Xin đừng là bờ là bãi
Đổi thay dâu bể cuộc đời

Anh cứ là Anh thế thôi
Ấm nồng vòng tay thân thiết
Nơi Em gục vào quên hết
Khổ đau cơ cực đời thường

(Đỗ Thị Thanh Bình)
 

Tuấn Nguyên

Đầy tớ Nhân Dân
#38
Trăng!



Tôi muốn làm một anh chàng hát rong
Hát khúc nhạc lòng tôi đã viết từ lâu
Tôi muốn làm một chú ve sầu,
Một chú dế lang thang trong đêm tối
Hát khúc dạo đầu một bản tình ca.

Bản tình ca chưa hát đã vội sầu
Chưa cất tiếng vì sợ người chê chán
Xin tiếng đàn hãy nói hộ lòng tôi
Rằng tôi đã yêu trăng từ thửơ ấy

Không ai biết một tình yêu chân thật
Trong câm lặng của chỉ riêng tôi
Trong thao thức những đêm dài không ngủ
Tìm cả bầu trời chẳng thấy trăng đâu.>

Tôi muốn làm cơn gió
Để xua tan đám mây
Tôi muốn làm cành cây
Treo hai vầng trăng khuyết

Nhưng sao tôi chẳng biết: yêu là thất vọng
Đánh mất mình và tuổi thơ ngây
Còn trăng sao chẳng nói,lời ngọt ngào đắng cay
Cứ nhởn nhơ đùa cùng gió cùng mây.

Trăng mười tám tuổi trăng tròn
Tôi mười tám tuổi ngỏ lời yêu trăng
Yêu tiếng gió nâng hồn lên chơi vơi
Yêu cánh mây bay về miền khát vọng

Nơi tôi hóa thành muôn ngàn cây cỏ
Tắm suối tình trong bóng trăng tan…
 

Đá

Nơi ấy bình yên.....
#39
Hạnh phúc

Đừng nói cuộc đời này tẻ nhạt nhé em
Hạnh phúc ở trong những điều giản dị
Trong ngày
Trong đêm

Đừng than phiền cuộc sống nhé em!
Hạnh phúc ngay cả khi em khóc
Bởi trái tim biết buồn là trái tim vui

Hạnh phúc bình thường và giản dị lắm em ơi
Là tiếng xe về mỗi chiều của bố
Cả nhà quây quần bên căn gác nhỏ
Chị xới cơm đầy bắt phải ăn no

Hạnh phúc là khi đêm về không có tiếng mẹ ho
Là ngọn đèn khuya soi tương lai em sáng
Là điểm mười đỏ tươi mỗi khi lên bảng
Là ánh mắt một người như lạ như quen

Hạnh phúc là khi mình có một cái tên
Vậy đừng nói cuộc đời này tẻ nhạt nhé em
Tuổi mười tám em còn khờ khạo lắm
Đừng cố vẽ tô một chân trời xa đầy màu hồng thắm
Hạnh phúc vẹn nguyên giữa cuộc đời thường
(Sưu tầm)
 

sunflower18588

Nothing is impossible!!!!
#40
Cổ tích biển và em!


Có một thời biển và sóng yêu nhau
Người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng
Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng
Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca


Có một thời sóng nông nỗi đi xa
Bao kẻ đến và hẹn hò với biển
Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn
Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng


Và sóng về thế là biển ăn năn
Biển ngoại tình biển xanh mang tội
Sóng thét gào chẳng hề tha thứ lỗi
Và bỏ đi kể từ đó không về


Có một thời anh đã kể em nghe
Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Nên cuộc tình cũng hóa mong manh


Sóng bạc đàu từ đó phải không anh?
Còn ngàn năm biển vẫn xanh huyền bí
Không phải đâu em biển chẳng hề chung thủy
Còn sóng bạc đầu mà vẫn thuy chung


Anh dắt em đi trước biển nghìn trùng
Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa lắm
Dẫu không phải mối tình đầu của anh trong sáng
Cũng xin em thuộc lòng cổ tích biển và em!

:JFBQ00169070306A:sunflower!