• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Thơ tình sưu tầm

Bên Ấy Bên Này

Lòng ta trống lắm, lòng ta sụp
Như túp nhà không, bốn vách xiêu
Em chẳng cứu giùm, em bỏ mặc
Mưa đưa ta đến bến đìu hiu

Em ở bên mình : ta ngó say;
Song le bên ấy với bên này
Cũng xa như những bờ xa cách
Không có thuyền qua, không cánh bay.

Ta thấy em xinh, khẽ lắc đầu
Bởi vì ta có được em đâu!
Tay kia sẽ ấp nhiều tay khác
Môi ấy vì ai sẽ đượm màu.

Họ sẽ ôm em với cánh tay
Và em yêu họ đến muôn ngày
Thôi rồi! Em chẳng thờ ơ nữa
Như đối cùng ta tự bấy nay.

Như đối cùng ta giữ cảnh mưa
Mà lòng không hiểu, trán bơ vơ
Không tăng âu yếm trong câu nói
Trong mắt còn nguyên vẽ hững hờ.



Xuân Diệu
 

page gold

Active Member
Có thể tình yêu như sét đánh
Dội xuống đầu ai một buổi nào
Cơn choáng qua đi tình yêu cũng chết
Chia tay rồi vẫn chưa hiểu vì sao

st
 
Thơ tình em viết cho anh
Gom bao thương nhớ trao dành từ lâu
Cho dù anh đã về đâu
Với em tình mãi khắc sâu tim này

Ước mơ chỉ một vòng tay
Ước mơ dẫu chỉ một ngày bên anh
Ước thời gian quay ngược nhanh
Ước gì anh lại trở thành… chồng em

Em mong ngày chóng vào đêm
Cho bao mơ tưởng một thêm chất chồng
Tình yêu em nhận đóa hồng
Dẫu gai châm đến nát lòng vẫn yêu

Nhớ anh em nhớ rất nhiều
Vần thơ em chứa bao điều tương tư...
 
Hôm nay em đánh rới những giọt nước mắt
Phải chăng trái tim anh không còn chỗ cho em
Em lạnh lùng nhưng không phải
không biết hờn ghen
Vì dẫu sao em vẫn chỉ là một cô gái

Chợt đôi lúc em thấy lòng nhói đau tê tái
Khi thấy anh sánh bước bên ai
Bên cạnh anh em chỉ dám thở dài
Cố giấu đi trái tim đang muốn khóc

Dòng nước mắt làm sao em ngăn được
Ép chặt tim cắn lệ đắng vào môi
Anh là anh, anh của rất xa xôi
Em là em của một thời ngây dại.

Nếu có cuộc đời có cho em muôn lần chọn lại
Vẫn chọn anh người duy nhất em yêu
Dẫu biết rằng em sẽ vẫn khóc rất nhiều
Nhưng với em như thế là hạnh phúc..
 


'' Em cần anh nhưi sương mai cần nắng sớm

Co giọt sương nào thiếu nắng lại long lanh?"

Nhưng giờ đây ngồi ôm giấc mộng lành

Anh hiểu rằng tia nắng đó chẳng phải là anh
 

Có rồi mất? Tình mình chỉ thế thôi

Sương dẫu long lanh nhưng là của nắng khác rồi

Tia nắng này nhỏ nhoi yếu ớt

Sao còn có thể giúp em long lanh giữa cuộc đời?
 
Bài thơ này em viết cho anh !
Với những nghĩ suy trầm tư sâu lắng
Với những giọt lệ buồn cay đắng .
Tình âm thầm mặn đắng bờ môi !

Bài thơ này em viết cho anh !
Lúc con tim giật mình tỉnh giấc
Lúc con tim nghe đau lòng nhất
Nghe tái tê những tiếng nấc nghẹn ngào !

Bài thơ này em viết cho anh !
Có ánh sao rơi vầng trăng chưa khuyết
Có những lời làm lòng ai nuối tiếc ?
Anh lạnh lùng chẳng biết tình em

Bài thơ này em viết cho anh !
Có dấu chấm than chấm tròn chấm hỏi
Có những lời thật lòng khó nói
Đọc thơ em anh có xao xuyến bồi hồi !

Bài thơ này em viết cho anh !
Giọt nước mắt rơi không hề hối tiếc
Đau đớn nào riêng em anh có hay có biết
Anh hững hờ giết chết tình em?

Bài thơ này em viết cho anh !
Anh ra đi em tìm không gặp
Em không vội sao thời gian quá gấp
Ngày hôm sau em anh sắp chia tay

Có bài thơ nào làm anh nhớ không phai !
Chợt nhớ tới ai lúc vui buồn hờn giận !
Anh từ chối tình em hay vui lòng chấp nhận ?
Bài thơ này em viết cho anh
Và bài thơ nào anh viết cho em?
 
Có phải bây giờ anh đã ở xa em
Em không dám tin vào điều đó nữa
Khoảnh khắc vui bập bùng như ánh lửa
Bùng cháy rồi âm ỉ giữa màn đêm
Dù anh đi kỷ niệm vẫn xanh êm
Ở trong em anh mãi còn ở đó
Tình yêu em gửi trong làn hương gió
Đến bên anh dù xa cách ngàn trùng
Em sẽ vượt qua sương gió lạnh lùng
Mặc thời gian vẫn trải dài năm tháng
Dù anh xa nhưng anh đừng quên lãng
Trái tim này anh gửi trọn cho em
Con đường về rồi đây sẽ vắng anh
Em một mình nhưng trong em còn có
Bóng hình anh chẳng bao giờ xa bỏ
Cuộc đời này em nguyện mãi yêu anh.
 

Đoàn Nguyễn

Em là Đoàn Nguyễn
“Tháng 12 mặn nồng,
Cần một vòng tay say đắm
Cần một đêm không mộng mị
Cần một tháng không trăn trở
Cần một bờ vai che chở
Lẽ ra là sẽ... Mà thôi...”

...
nhacvietplus.com.vn
 


LẮNG BUỒN
***
Rồi đã gãy nhịp cầu thương nhớ
Chỉ còn lòng trăn trở niềm riêng
Cho anh một chút ưu phiền
Cho em một chút hận duyên kiếp người

Đành ràng buộc là trời ban đó
Tiếc làm gì vận đỏ vận đen
Cuộc đời đâu dễ bon chen ?
Trắng tay để lặng buồn len vào hồn

Ừ, thì giờ đem chôn tình nợ
Chẳng thể còn ... gọi "vợ, chồng" đâu
Dù tim mặn chát thương đau
Cũng xin nói tiếng qua cầu gió bay

Anh đừng trách lá lay phận số,
Em đừng sầu nỗi khổ triền miên
Mình cho nhau chút bình yên
Trả cho nhau hết thiên duyên một đời...
 

Ngủ đi anh trời đông trần thế
Giọt tình nào dỗ để anh quên ?
Không gian bỗng chốc lạnh thêm
Nghe từng sợi nhớ len đêm vào hồn

Kỷ niệm đầy muốn chôn đi hết
Nhưng còn gì làm chết lòng ta ?
Đành thôi nghĩa ấy thiết tha
Em xin giữ lấy dẫu nhoà lệ đau

Con tim lặng chữ sầu lấp trọn
Mắt đen buồn ôm gọn xót xa
Đếm thời gian đã đi qua
Long lanh năm tháng phong ba của đời

Ru anh lỡ dở vơi chữ nợ
Ru lại mình cũng sợ niềm riêng
Trời ơi ! Góc phố bình yên
Cho con trú ẩn trốn duyên kiếp người...
 
***
Duyên kiếp
chông chênh đã mấy mùa
Đong đưa số phận cuộc hơn thua
Nẻo tình
bao bước thăng trầm lấp
Chập chờn thức tỉnh mộng ban trưa
Ngỡ
đường ta đi đẹp gấm hoa
Phút chốc tin yêu bỗng nhạt nhoà
Nhắn người
tri kỷ chân trời đó
Nhọc lòng chi nữa để xót xa ?
Chiều tím
len hồn đau hỡi ai !
Tình ngã hoàng hôn bóng trãi dài
Có phải
người ơi, nơi chốn ấy
Nỗi buồn cũng oằn nặng hai vai ?
Ừ thôi,
lần cuối tiễn nhau đi
Tách bóng từ nay nẻo phân kỳ
Có nhớ,
có thương xin gửi lại
Một nụ hôn buồn của biệt ly..
 
Hãy nói cùng em lời yêu tha thiết
Mà ngày qua anh dấu mãi trong tim
Đừng anh ơi.... đừng che dấu im lìm

Để mơ ước chìm dần vào quên lãng

Hãy trao em cuộc tình trong ngày tháng
Anh ấp yêu gìn giữ mãi không lơi
Bao nhớ thuơng anh gởi gấm phương trời
Đừng phủ kín màu tím buồn cay đắng

Nói đi anh những gì trong xa vắng
Mà hạ buồn trống vắng những giòng thơ
Trong cô đơn em cứ mãi đợi chờ
Mà chả lẽ thơ tình luôn lạc lối

Anh cứ nói từng lời đừng có vội
Vì ân tình chỉ tới một lần thôi
Chữ nhớ thương luôn vẫn mãi tuyệt vời
Xin hãy nói...khi lòng em mở ngỏ
 

Em sẽ quên những gì không muốn nhớ
Khi giòng đời hai đứa đã buông xuôi
Mai xa nhau xin chớ nói một lời
Niềm nhung nhớ em đây thôi ôm lấy

Em sẽ quên một mai mình thức dậy
Tâm hồn em đã chán ngấy niềm đau
Bận bịu chi cho ngày tháng thêm sầu
Thà quên hết như chưa hề quen biết

Trả cho anh những ân tình tha thiết
Cõi lòng em chai đá kể từ đây
Yêu thương kia ngày đó đã đong đầy
Em trả hết cho tim mình trống rổng

Còn lại đây con số không vô vọng
Chẳng gì buồn..chẳng tiếc nuối vu vơ
Đời buôn tênh..chỉ còn lại câu thơ
Và mộng hảo bâng quơ làm dấu tích
 
Xin cứ gọi một lần cho tha thiết
Dù mai sau biền biệt chẳng còn chi
Gọi một lần rồi lên tiếng từ ly
Anh sẽ khỏi sống hoài trong ray rứt

Xin cứ gọi khi anh còn thao thức
Để tên em được hoài khắc trong tim
Đừng nha anh đừng sống với im lìm
Khi lòng vẫn ước ao lên tiếng gọi

Xin cứ gọi khi lòng anh vời vợi
Mỗi ưu tư chờ đợi một tình mơ
Gọi tên em khi anh dệt ý thơ
Em sống mãi trong cõi lòng lưu luyến

Và tên em theo muôn ngàn gió quyện
Sè thì thầm nhắc nhở chuyện tình xưa
Dù một lần ta chẳng có đón đưa
Nhưng vẫn nhớ trong tim nguồn yêu dấu
 
Em không trách xin anh đành nhận tội
Bỏi lòng em thấu hiểu nỗi thiết tha
Tình trong anh luôn giữ mãi đậm đà
Dù ngày tháng em lớn dần tuổi mộng

Em không trách bởi trời cao biễn rộng
Tình bao la mong ngóng cũng tràn tuôn
Đừng nha anh đừng mang mãi nỗi buồn
Rồi tự trách khi em không hờn giận

Đừng để em tâm hồn luôn vướng bận
Ray rứt về làm lận đận hồn thơ
Em muốn mình sẽ sống mãi trong mơ
Niềm hạnh phúc chợt về trên môi héo

Em sẽ đón tình anh trên vạn nẽo
Giang vòng tay chứa đựng cả trời yêu
Để muôn đời mình chẳng thấy cô liêu
Dù xa vắng kỷ niệm hồng vẫn đẹp
 
Ngậm Ngùi

Một buổi chiều tôi nhìn ánh hoàng hôn
Mong ánh nắng sẽ xoa dịu tâm hồn
Trong vô tình áng mây trôi lặng lẽ
Để núi kia trong quạnh quẽ mù khơi

Chành lòng tôi xếp lá tựa đôi lời
Gởi đến người chân trời trong hiu quạnh
Gió xào xạc xoay chuyển đôi mi lạnh
Nắng dạt dào kí ức lòng tôi đau

Lỡ tiếng yêu đôi chân bước nhịp cầu
Chuyện tan bồng thế gian nào ai biết
Đoạn đành thay vì đôi lời từ biệt
Khúc dân ca trong tiểu thuyết tình yêu

Trông xa xa thấp thoáng những cánh diều
Cho tôi gởi đôi điều người tôi nhớ…!
Tiếng yêu thưong trong ngậm ngùi dang dỡ
Dẫu không cùng đi chung đường duyên nợ
Đành xin làm lữ khách ngắm đò ngang

Dẫu không cùng đi chung đường duyên nợ
Đành xin làm tri…. Kỉ… kể từ đây…
 

Em có khóc đâu anh ?...
Đó là nụ cười tan ra đấy chứ ,
Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ ,
Một nụ cười dai dẳng niềm đau


Đừng trách em khi mình chẳng đến được với nhau ...
Tình yêu có thật nhưng mong manh quá
Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố ,
Trái tim em không đủ sức đối đầu ...


Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh ,
Anh sẽ có những mối tình nồng nàn khác
Chỉ có em khi thu về man mác
Phút cô đơn em lặng lẽ mỉm cười ...!!!
 
Những bài thơ hay viết về tình yêu

Mong manh

Vẫn biết rằng có thể rất mong manh
Ta không thể nói điều gì trước
Tình yêu đến làm sao em biết được
Để mỗi ngày nỗi nhớ cứ dài thêm

Em tưởng rằng xa rồi sẽ quên
Ngày tháng cứ không là kỉ niệm
Và anh cũng chưa 1 lần hẹn ước
Ta có gì mà phải nhớ đến nhau

Anh có gì ràng buộc đến em đâu
Quên tưởng dễ vậy mà sao khó quá
Anh có tin rằng bây giờ em đang nhớ
Chẳng thể làm gì khi thiếu vắng anh

Có thể là sẽ rất mong manh
Anh đừng hỏi vì sao em không nói
Lời yêu anh em sợ mình quá vội
Lẽ nào dối anh như em đã dối mình

Có thể nào quên được không anh
Ngày tháng mới đã trở thành nỗi nhớ
Anh thương yêu rất gần như hơi thở
Dẫu biết rằng có thể rất mong manh.
 
Tìm trong kí ức

Tìm trong ký ức- Võ văn Trực



Anh lục tìm trong ký ức

Câu nói nào em nói với riêng anh

Mà hôm đó lá rờn xanh như ngọc

Bầy chim non thánh thót hót muôn cành



Anh lục tìm trong ký ức

Ánh mắt nào em muốn gửi trao anh

Mà hôm đó khi trống trường tan học

Ngôi sao chiều chợt hiện sáng long lanh



Anh lục tìm trong ký ức

Bàn tay nào em muốn nắm tay anh

Mà hôm đó nhánh bàng khô run rẩy

Nắng vàng rơi trên vai áo nặng thinh



Ôi dĩ vãng thân yêu và trong trắng

Bỗng hiện lên như một áng mây buồn

Rồi lặng lẽ tan dần vào xa vắng

Tay anh cầm một ảo giác cô đơn



Giá hồi ấy anh biết rằng anh đã

Và lòng anh đừng vờ vĩnh ngây thơ

Thì có phải giờ đây anh đỡ khổ

Đi tìm em trong ký ức vu vơ...