Em nhớ anh
Một mình một góc trên bãi cát dài...em cứ lặng để sóng chạy lên chân,cho cát len vào tóc...ko buồn ko vui...tất cả tĩnh lặng một vùng trời...lũ bạn đùa nhau là vậy mà sao em vui ko nổi!Em thực sự rất nhớ anh...cầu mong có anh bên mình...chỉ cần vòng tay anh dang rộng cho em yên bình..mặc cát trắng...mặc biển xanh...chỉ cần em và anh!
Tụi bạn đuổi nhau trêu nhau cười chí chóe rồi nga lăn xoài trên bãi cát ngắm sao đêm!Sao đêm đẹp thế ko biết nữa...từ đâu đến mà chúng nhiều như vậy nhỉ?rất đẹp và rất lung linh nữa!phải chăng đó chính là những tình yêu vĩnh hằng của nhân gian đan kết lại?Anh có nghĩ vậy ko?
Một mìh em ...ngồi ôm những khoảng lặng...sợ bước ra cũng sợ quay trở lại...tụi bạn ko hiểu!bản thân em đôi khi cũng ko hiểu nổi mình...một tính cách như em bây h lại có thể ngồi yên nhìn người khác chơi đùa...Em biết tụi nó tổ chức đi là vì em...là vì em cứ buồn xo thẫn thờ...song tại sao về với biển-những j đc xem là bình yên nhất em vẫn cứ chỉ nhớ đc về anh???tại sao chỉ muốn có anh?Hình như với em bây h ko có anh mọi thứ đều là vô nghĩa...em ko còn tha thiết biển.tha thiết chơi đùa,tha thiết cả những coơ sóng vờn,những chú dã tràng bé xíu,những tòa lâu đài bé nhỏ...
có lẽ đơn giản là em yêu anh...
Một mình một góc trên bãi cát dài...em cứ lặng để sóng chạy lên chân,cho cát len vào tóc...ko buồn ko vui...tất cả tĩnh lặng một vùng trời...lũ bạn đùa nhau là vậy mà sao em vui ko nổi!Em thực sự rất nhớ anh...cầu mong có anh bên mình...chỉ cần vòng tay anh dang rộng cho em yên bình..mặc cát trắng...mặc biển xanh...chỉ cần em và anh!
Tụi bạn đuổi nhau trêu nhau cười chí chóe rồi nga lăn xoài trên bãi cát ngắm sao đêm!Sao đêm đẹp thế ko biết nữa...từ đâu đến mà chúng nhiều như vậy nhỉ?rất đẹp và rất lung linh nữa!phải chăng đó chính là những tình yêu vĩnh hằng của nhân gian đan kết lại?Anh có nghĩ vậy ko?
Một mìh em ...ngồi ôm những khoảng lặng...sợ bước ra cũng sợ quay trở lại...tụi bạn ko hiểu!bản thân em đôi khi cũng ko hiểu nổi mình...một tính cách như em bây h lại có thể ngồi yên nhìn người khác chơi đùa...Em biết tụi nó tổ chức đi là vì em...là vì em cứ buồn xo thẫn thờ...song tại sao về với biển-những j đc xem là bình yên nhất em vẫn cứ chỉ nhớ đc về anh???tại sao chỉ muốn có anh?Hình như với em bây h ko có anh mọi thứ đều là vô nghĩa...em ko còn tha thiết biển.tha thiết chơi đùa,tha thiết cả những coơ sóng vờn,những chú dã tràng bé xíu,những tòa lâu đài bé nhỏ...
có lẽ đơn giản là em yêu anh...