• Các thành viên chú ý, NHT trở lại vẫn giữ những thông tin cũ, bao gồm username và mật khẩu. Vì vậy mong mọi người sử dụng nick name(hoặc email) và mật khẩu cũ để đăng nhập nhé. Nếu quên mật khẩu hãy vào đây Hướng dẫn lấy lại mật khẩu. Nếu cần yêu cầu trợ giúp, xin liên hệ qua facebook: Le Tuan, Trân trọng!

Nghe Phôi Pha và cảm nhận của riêng tôi (Từ Blog)

#1
Rất nhiều người nói các ca khúc của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn có nhân sinh quan và một chút triết lý Phật giáo . Khi đã đi qua gần 1/3 chặng đường của cuộc đời những ca từ trong ca khúc Phôi Pha của ông làm thấm đẫm trong tôi cái cảm giác của một chàng lãng tử cô đơn trong một chiều đông Hà Nội..............


Ôm lòng đêm
Nhìn vầng trăng mới về nhớ chân giang hồ
Ôi phù du
Từng tuổi xuân đã già một ngày kia đến bờ
Đời người như gió qua

Không còn ai
Đường về ôi quá dài những đêm xa người
Chén rượu cay một đời tôi uống hoài
Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi

Về ngồi trong những ngày
Nhìn từng hôm nắng ngời nhìn từng khi mưa bay
Có những ai xa đời quay về lại
Về lại nơi cuối trời làm mây trôi

Thôi về đi
Đường trần đâu có gì tóc xanh mấy mùa
Có nhiều khi từ vườn khuya bước về
Bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa


Tôi đã đọc khá nhiều những bài viết, của các cây bút cả chuyên và không chuyên, về topic nhạc Trịnh Công Sơn tác giả và tác phẩm, những bài rất hay, sâu sắc, phân tích và cảm nhận về tất cả những ẩn chứa sâu lắng trong từng ca từ của người nhạc sĩ. Riêng tôi, khi nghe hoặc khi hát đọc được nhạc Trịnh, đon giản tôi nhìn thấy chính mình lồng qua từng câu chữ của bài hát.


Ôi phù du

Từng tuổi xuân đã già một ngày kia đến bờ

Đời người như gió qua

Khi tuổi đời ngày càng lớn tôi càng cảm nhận rõ cái triết lý vô vi trong bài hát này. Giờ đây đã gần tam thập tôi vẫn là chính tôi công danh sự nghiệp đâu có gì, gia thất thì vẫn chưa thế nào........ Ôi giữa cuộc sống bon chen này sao quá mệt mỏi.Thôi đành tự ru mình vậy :Cuộc sống bấp bênh hay phẳng lặng thì rồi cũng qua như những cơn gió thoảng. Còn lại gì? Để lại gì? Đời người như gió qua ........
Giờ đây trong 1 quán cafe nhỏ của chiều đông Hà Nội nghe Phôi Pha từng câu từng chữ của Nguyễn Khang thể hiện như mật ngọt rót vào từng sâu thẳm của tâm hồn tôi. Và đâu đó trong góc nhỏ cuộc đời, tôi ngoảnh lại tự ngắm nhìn và lắng nghe chính hồn mình., thoáng ngỡ ngàng khi chợt nhận ra quá khứ đã dài hơn tương lai, và hiện tại thì dường như chỉ còn là một khái niệm vu vơ, chỉ tồn tại trong ý nghĩ , hoặc nếu có..........

Hà Nội chiều đông 09/01/2011...... NMT(vafco) đã viết (cấm sao chép mọi hình thức)