Lời một người yêu lính
Và anh lại đi xa
Màu áo lính nhạt nhòa sương gió
Mắt em đầy niềm nhung nhớ
Sân ga này có bao cuộc chia tay
Xin được là vừng trăng tỏ đêm nay
Để theo anh và con tàu đi mãi
Sân ga nhỏ một mình em ở lại
Cũng vô duyên như lạc chốn đông người
Xin đừng cho em thiếu vắng nụ cười
Hãy để em bên anh cả khi trời nổi gió
Em sẽ đem tình yêu chắn luồng bão tố
Để bốn mùa anh được bình yên
Và anh lại đi xa
Màu áo lính nhạt nhòa sương gió
Mắt em đầy niềm nhung nhớ
Sân ga này có bao cuộc chia tay
Xin được là vừng trăng tỏ đêm nay
Để theo anh và con tàu đi mãi
Sân ga nhỏ một mình em ở lại
Cũng vô duyên như lạc chốn đông người
Xin đừng cho em thiếu vắng nụ cười
Hãy để em bên anh cả khi trời nổi gió
Em sẽ đem tình yêu chắn luồng bão tố
Để bốn mùa anh được bình yên