CÓ MỘT THỜI V
*Viết cho tuổi hồn nhiên*
Có một thời, đưa chân bước lon ton
Chạy theo mẹ lên nương trồng khoai sắn
Mẹ trồng sắn, khoai, em chơi trò đánh trận
Tiếng em reo vang vọng cả nương đồi.
Có một thời, hè trốn mẹ đi chơi
Chơi đánh đáo,đánh khăng rồi đánh gụ
“Cha chúng nó! …Cả trưa hè không ngủ”
Mẹ mắng yêu_ Em vẫn cứ cười hề.
Có một thời, chơi bịt mắt bắt dê
Nhặt khăn đuổi rồi reo hò tán loạn
Đuổi chán chê, em lại cùng chúng bạn
Chơi nhảy dây, đánh thẻ, rải ô quan.
Có một thời, em nhặt nhạnh hoa xoan
Hoa khế, hoa chanh,mấy nhành hoa bưởi
Bạn và em mở shop hoa nho nhỏ
Ngát hương thơm và rực rỡ sắc màu.
Có một thời,lấy son gạch làm màu
Ngồi cạnh góc sân vẽ quê hương em đó
Trong lòng em có ước mơ nho nhỏ
Giá được ai mang tặng hộp viết màu.
Em ngày xưa, đuổi bắt đàn đom đóm
Đêm sáng trăng theo bạn chạy quanh vườn
Đêm tối trời xếp vội đèn hoa đăng
Thả nến cháy, một khúc dòng sông vụt sáng.
Có một thời, em mãi chơi quên nắng
Theo chân bạn lên đến tận sườn đồi
Sim chưa chín… Còn ương…. Em vội hái
Chiều về nghe bà ngoại mắng em hoài.
Có một thời, thời đại hôm nay
Em giờ ham phim ảnh,bắn bi bàn
Tiền xin được em chơi trò điện tử
Chẳng còn dành để mua nước màu đâu.
Em thời nay, có đủ thứ nước màu
Bức tranh quê hương, buồn không muốn vẽ
Nước màu chị mua, em cất dành đâu nhé
Em dùng màu sơn bóng móng tay chân.
Có một thời, tiếc cho tuổi hồn nhiên
Lắm đồ chơi nhưng chẳng có bạn hiền
Thở khí quẩn trong nhà lầu, mái ngói
Ánh mắt thẫn thờ như ngóng chờ ai.
Có một thời, em chẳng được cùng ai
Chơi nhảy dây, đánh khăng hay đánh đáo
Mắt dán chặt vào màn hình hư ảo
Em lục tìm người bạn ảo xa xăm.
Em thời nay, hè bận học anh văn
Học vi tính rồi học thêm đủ thứ
Chẳng có những buổi trưa hè không ngủ
Vắng bóng em … hoa lá ngẩn ngơ buồn.
Vắng bóng em, đồi quê ngoại cũng buồn
Mỗi mùa hè, vẫn ngóng trông em mãi
Sim rộ chín… Chờ tay…Em chẳng hái
Cả nương đồi…vắng tiếng nụ cười em.
Có một thời, thương lắm tuổi thơ ngây
Cha bận việc cơ quan,mẹ mê buôn bán
Chỉ mình em với thú bông làm bạn
Tuổi hồn nhiên. Chợt mất! Tự bao giờ.
08/06/2011