Hôm nay nghe lại các bài dân ca Nghệ - Tĩnh do Vỹ post lên Diễn đàn Quê ta tâm trạng của mình lẫn lộn, vừa nhớ vừa thương, vừa yêu vừa giận ... quê mình; mặc dù, lúc này đây tớ vẫn đang ở quê, được tắm mình trong môi trường giao tiếp "nguyên bản" (trọ trẹ) của Quê Hương. Chắc là do cả "phần hồn", "phần xác" của tớ được tiếp nhận cái trục trặc, cô-ộc cạc,v.v...nên chẳng thể thoát ra khỏi lối nghĩ của người nhà quê Hà Tịnh được. Mà thôi, cha mẹ cho sao, quê hương cho cái gì thì nhận cái đó. Quê hương sinh ra mình chứ mình có sinh ra quê hương đâu, đúng vậy không!
Tớ đang có dự định chép và tìm tài liệu để đối chiếu, biên tập lại phần lời một số bài dân ca nêu trên, chẳng biết có làm được không...
Cảm ơn, thưởng Vỹ 05 đọi nác chè xenh và 01 tấm cu đơ bà Thư Viện - Cầu Phủ nhé!