Hà Tĩnh không phải quê ta,ta cũng chưa một lần đặt chân lên mảnh đất này. Mảnh đất mà trong những câu chuyện về chiến tranh thường nhắc tới.Không thần tượng, không hiểu biết nhiều, vậy mà có lúc yêu và thân thuộc.Từ giọng nói chọ chẹ khó nghe đến mức đôi khi dịch nhầm^^, từ cái tên từng địa danh Can Lộc, Cẩm Xuyên... tưởng chừng như rất xa lạ vậy mà ta nghe như rất gần, rất thân
Ta quen nhà ngươi khi hai đứa cùng ở một nơi không phải quê mình. Nhà ngươi hay kể về quê mình, nơi có tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ, nơi mà một bên là núi một bên là biển, nơi “Kẻ Gỗ là đây” trong bài hát ta hay được nghe, nơi mà bắt đầu mỗi vụ cấy khác bình thường vì thời tiết…Và ở nơi ấy,ta đã coi như một phần thân thuộc trong tim mình,nơi khiến ta biết xót ruột mỗi khi nghe tin bão về, nơi đã tặng cho con ma xấu là ta một món quà quý giá, một món quà sưởi ấm trái tim ta……!
Ta quen nhà ngươi khi hai đứa cùng ở một nơi không phải quê mình. Nhà ngươi hay kể về quê mình, nơi có tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ, nơi mà một bên là núi một bên là biển, nơi “Kẻ Gỗ là đây” trong bài hát ta hay được nghe, nơi mà bắt đầu mỗi vụ cấy khác bình thường vì thời tiết…Và ở nơi ấy,ta đã coi như một phần thân thuộc trong tim mình,nơi khiến ta biết xót ruột mỗi khi nghe tin bão về, nơi đã tặng cho con ma xấu là ta một món quà quý giá, một món quà sưởi ấm trái tim ta……!
Ừ thì Hà Tịnh của choa như rứa đó
Mặn chát nhút cà, nhăn nhó gió lào sang
Ừ thì cả "Trường Lưu nhị nữ"1
Cụ Tiên Điền ấm ức cuối Lam giang
(!)(!)(!) ăn đá với cả gà ăn sỏi
Leo lét đèn dầu nác mới 2 gọi oang oang
1 "Trường lưu nhị nữ" : Văn tế của Tố Như tế sông 2 cô Uy và Sạ ở Trường lộc, Hà tĩnh
2 Nác mới : Nước chè xanh mới nấu